Tiêu Tồn Ngọc hơi sững sờ, không nghĩ tới An Kính Tùng
này bề ngoài nhìn lịch sự, thành thật giống như gà con, không ngờ rằng suy nghĩ
trong lòng lại thâm độc vậy đấy?
Dựa vào thủ hiếu để kéo dài hôn sự ư?
Lúc này không muốn hiếu thuận với mẫu thân hắn ta nữa à?
Hơn nữa, cho dù như vậy, người ta cũng đã đính hôn rồi,
sau khi làm tròn chữ hiếu, lại để cho tiểu cô nương tìm cách đấu tranh ly hôn
với người nhà mình sao?
An Kính Tùng cũng không biết tại sao mình lại nói nhiều
điều bất lợi như vậy.
Hắn chỉ biết là, ánh mắt thiếu niên này khiến cho hắn ta
hơi khó chịu, không thể nhịn được mà muốn phàn nàn về sự khó chịu của mình.
"Vậy bức tranh này là ai lén đưa cho Khang
Hoa?" Tiêu Tồn Ngọc rất tò mò, đáng tiếc Mao Xuân trốn ở trong tranh không
ra, trong chốc lát cũng hỏi không ra nguyên nhân.
"Cùng chúng ta đến Khang gia." Tiêu Tồn Ngọc
rất ngang ngược, căn bản không cho An Kính Tùng một cơ hội c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.