An Kính Tùng bị Khương Hàn Nghĩa làm cho hoảng sợ, đầu
cúi xuống, cảm thấy rất mất mặt.
"Bức tranh này vốn là quà ta muốn tặng nàng ấy,
nhưng sau đó lại cảm thấy không ổn lắm, dù sao nàng ấy cũng phải thành gia lập
thất... Cho nên vẽ được một nửa, ta lại cất nó đi." An Kính Tùng rất xấu
hổ.
Hắn biết mình làm không tốt, làm cho Xuân nhi thất vọng.
Có lẽ chính là bởi vì khi đó hắn quá tuyệt tình, cho nên
Xuân nhi mới có thể sinh tâm ma, sau khi thành hôn, không bao lâu sau liền buồn
bực mà chết.
Tiêu Tồn Ngọc nghe xong, thật sự không thích cách làm của
An Kính Tùng.
Trong câu chuyện cũ đó, An Kính Tùng phía trước trêu
chọc, động tâm, phía sau lại một mực lùi bước, ngược lại Mao Xuân, không để ý
thanh danh của mình, một mực nghĩ mọi cách.
Bỏ trốn không thể thực hiện, gạo sống nấu chín thành cơm
cũng không tính là cách tốt.
Nhưng tiểu cô nương dám lấy cái chết ép buộc, điều này
thể hiện tình cảm sâu nặng, mà An Kính Tùng này, dường như không hề nghĩ tới.
Đư� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.