Mấy thứ bẩn thỉu bám theo xung quanh Đổng Xảo Tâm nhìn qua chắc hẳn đã được nhiều năm rồi.
Chỉ là Tiêu Tồn Ngọc tạm thời không định tính sổ với mấy thứ bám theo nàng ta, cái loại âm hồn bám theo sau đó thường sẽ có mấy câu chuyện cũ không mấy tươi đẹp, nếu muốn thu thập chúng nó, nàng còn phải thương lượng tới lui với Đổng Xảo Tâm, thiệt phiền muốn chết.
Hơn nữa phòng trọ trong cái app kia còn mấy âm hồn chưa kịp giải quyết, thu nhận rồi lại phải bận bịu tiễn tụi nó đi.
Thôi cứ nằm lười cho rồi.
Đổng Xảo Tâm hơi sốt ruột, bước từng bước nhỏ đi qua.
Đổng Kim Minh chắc hẳn đã bị Đổng Xảo Tâm dạy cho một trận, ngậm miệng không dám nói gì, nhìn qua trông hệt như một cục bột an tĩnh.
“Thất biểu ca! Nghe nói mấy năm nay Thất huynh ra ngoài du học, vậy chắc hẳn là kiến thức uyên bác! Liệu huynh có thể kể cho ta nghe mấy câu chuyện thú vị ở bên ngoài được không!” Đổng Xảo Tâm cố gắng tìm chủ đề bắt chuyện.
Tiêu Tồn Ngọc thấy nàng ta bước theo sau, bước chân cũng trở nên nhanh hơn.
“Biểu ca, thanh kiếm của huynh nhìn đẹp thật đó, có thể cho ta mượn xem một tí không?” Đổng Xảo Tâm dường như đã quyết tâm, cả quãng đường cứ phải chạy chậm mới theo kịp, miệng thì liên tục lẩm bẩm lải nhải không ngừng.
Tiêu Tồn Ngọc dùng ánh mắt quái lạ nhìn nàng ta: “Ngươi bị bệnh à?”
“Cái gì?” Đổng Xảo Tâm ngơ ngác nhìn sang.
“Ngươi cách xa ta một chút đi, ông đây còn muốn cưới vợ đấy nhá, ngươi ở gần ta như thế, sự trong sạch sau này của ta phải xử lý làm sao đây?” Tiêu Tồn Ngọc nói xong, co cẳng bỏ chạy, nàng vẫn không quên xoay đầu nói với lại: “Nếu mà ngươi còn lại gần nữa, ta sẽ đánh ngươi!”
“!” Đổng Xảo Tâm suýt nữa phun ra máu.
Nàng ta chỉ cảm thấy lòng tốt của mình đã bị uổng phí!
Nàng ta đang cố ý để làm thân kia mà!
Cái tên đó chẳng lẽ không nhận ra à?
Hơn nữa còn…
Tốt xấu gì nàng ta cũng là một tiểu cô nương như hoa như ngọc, dù vẻ ngoài không anh tuấn ưa nhìn bằng Tiêu Tồn Ngọc, nhưng trong mấy nữ tử, nàng ta cũng đâu được tính là kém cỏi nhất đâu!
Không có dáng vẻ khuynh quốc khuynh thành, nhưng bốn chữ “tiểu gia bích ngọc” này nàng ta cũng xứng kia mà!
Thế mà Tiêu Tồn Ngọc cứ như một tên mù, làm như không thấy, phớt lờ thì thôi đi, lại còn nói ra lời quá đáng như vậy, còn co cẳng bỏ chạy? ( truyện trên app T Y T )
Đổng Xảo Tâm vừa tức vừa cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, hai tay không nhịn được sờ lên mặt mình.
“Tỷ, có phải hắn chê tỷ dáng dấp xấu quá không?” Đổng Kim Minh chậm rãi, ung dung đi tới, đâm một nhát vào trái tim của tỷ tỷ mình.
“Đệ đệ!” Đổng Xảo Tâm vốn đã thấy uất ức rồi, nghe thấy lời này xong, chỉ hận không thể quẳng cái chuyện đó đi cho rồi.
“Tỷ, tỷ suy nghĩ thử xem nào? Tiêu Tồn Ngọc kia có vẻ ngoài thế nào chứ? Đệ chưa đọc được nhiều sách, mấy từ khen ngợi êm tai đệ không hình dung ra được, nhưng cũng biết là người này đúng là trông rất đẹp. Kiểu người như thế, ngày ngày cứ ngồi trước gương mà thưởng thức vẻ đẹp của mình, nhìn nhiều đến mức kiểu như tỷ cứ như một tô cháo loãng vậy, với hắn mà nói làm sao có được chút hấp dẫn gì chứ?” Lời Đổng Kim Minh nói ra nghe cũng khá có lý.
Đổng Xảo Tâm cũng hiểu được đạo lý này, nhưng đúng thật là khó mà chấp nhận nổi.
Họ đi sát theo phía sau, cùng nhau tiến vào trong phủ nội của giáo quán.
Hai người họ trông thấy Tiêu Tồn Ngọc đã khiêng bàn của mình chuyển đến chỗ góc phòng, cách xa khỏi chỗ ngồi của hai tỷ đệ bọn họ.
Đổng Xảo Tâm đã tức đến mức không trút ra nổi nữa.
Nàng ta không hiểu tại sao cái tên Tiêu Tồn Ngọc này lại đáng ghét như thế, cứ nhất thiết phải tránh xa nàng ta như thế?
Đường đường nam tử hán mà lại không biết cách quan tâm biểu muội là thế nào hay sao?
Ròng rã cả một buổi học, mắt Đổng Xảo Tâm đã đỏ hồng, thỉnh thoảng còn tỏ vẻ uất ức nhìn phu tử, muốn để phu tử phát hiện mình bị người ta bắt nạt.
Đáng tiếc, trong đầu Lương phu tử hiện giờ chỉ toàn là cổ tịch đã xem vào đêm qua, hai mắt thâm quầng nhìn chằm chằm vào bài giảng, không nói nhiều thêm một lời.
“Thất biểu ca, rốt cuộc ta đã làm gì sai chọc huynh tức giận? Huynh đừng như thế với ta có được không?” Sau khi buổi học kết thúc, Đổng Xảo Tẩm bước chân đuổi theo rất nhanh, chặn lại trước cổng với Đổng Kim Minh theo cùng.
Tiêu Tồn Ngọc ngẩng đầu nhìn lại, vừa lúc chạm mắt với âm hồn trên người Đổng Xảo Tâm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT