Lương phu tử bảo Thư đồng cầm sách cổ vào, vừa mở ra lật xem thì thấy vẫn là bản đơn lẻ, xác thực là khó cầu được thứ tốt!
Lễ vật khó giải quyết như vậy...
Sao có thể cam lòng không thu nhận?
"Tiểu tử thúi kia... " Râu ria Lương phu tử lập tức buồn rầu: "Lão phu nhịn hắn ta thêm chút thời gian! Ngươi đi đáp lời tiểu Tiêu đại nhân bên kia, nói bên này ta đang gặp xui, chỉ cần hai vị tiểu công tử trong phủ không gây ra đại sự, ta sẽ không nói không giữ lời, mong hắn ta cứ việc yên tâm. Mặt khác, một tiểu công tử cũng dạy, hai người cũng dạy, cũng không cần phiền toái mời thêm lão sư tây tịch khác trong phủ đâu, ngày mai Đổng tiểu công tử kia cùng nhau tới đây học đi!"
"Phu tử, không phải ngài phiền Đồng công tử kia lâu rồi sao?" Thư đồng cũng có chút không vui.
Tiểu công tử Đổng gia kia hoàn toàn không tự giác ăn nhờ ở đậu, không chỉ dám bắt nạt phu tử, còn trêu cợt Thư Đồng bọn họ.
Ngẫu nhiên cố ý hắt nước làm cho khắp nơi đều là nước, buộc bọn họ phải rửa sạch sẽ!
Dù tiểu công tử của Đổng gia chỉ là người ngoài đến ở nhờ nhưng thân phận vẫn tính là vô cùng cao quý, hạ nhân như bọn họ nào dám đối nghịch với Đổng thiếu gia?
Hiện giờ thất thiếu gia đuổi người đi, bọn họ vui vẻ còn không kịp!
Lương phu tử cũng biết không dễ gì cho thư đồng, chỉ là một phủ đệ mà đi mời hai tiên sinh thì thực sự không thích hợp.
"Vất vả cho ngươi rồi, sau này ta quyết định quản giáo nghiêm thêm, làm cho bọn họ hiểu chuyện một chút." Lương phu tử kiên trì nói.
Dù sao thư đồng cũng là hạ nhân, cũng không dám chi phối quyết định phu tử..
Lúc này thấy lời nói mình vô dụng, bèn thành thật đi xuống truyền lời. Trong phòng này của Lương phu tử, đèn sáng suốt đêm, đều là tiếng động của lật sách.
Sáng sớm, sáng sớm Tiêu Tồn Ngọc còn chưa lên đường đến lớp, bên ngoài Đổng Xảo Tâm đã đưa Đổng Kim Minh lại đây.
Nàng có chút kinh ngạc, nhưng liếc mắt một cái, làm bộ như không nhìn thấy, mang theo Thiết Dực đi qua người bạn họ.
"Thất biểu ca!"
Đổng Xảo Tâm vội vàng đuổi theo: "Biểu ca còn không biết gì sao? Đêm qua phu tử cầu xin, hôm nay đệ đệ ta có thể cùng nhau đi học với biểu ca, ta cũng biết trước đó đệ đệ mang đến phiền toái cho biểu ca, cho nên di mẫu nói muốn giúp đệ đệ đi học chung, một là học chút tri thức, hai là trông chừng đệ đệ, phòng hờ hắn ta lại gây sự."
"Cũng tốt." Tiêu Tồn Ngọc cà lơ phất phơ gật đầu.
"Thất biểu ca, trước đó đắc tội nhiều, ngươi cũng đừng giận ta!" Đổng Xảo Tâm nói rất ngọt, giọng nói nghe như có chút làm mùi làm nũng.
Tiêu Tồn Ngọc nghe được lời này, trong lòng luống cuống một chút: "Đừng Đổng biểu muội, ngươi nói chuyện bình thường đi, đừng lắc người nữa, ta sợ."
Sợ ngươi nhào đầu về phía này.
"Thất biểu ca thật là..." Đổng Xảo Tâm dậm chân: "Ngươi đừng có hiểu lầm ta, thật ra ta cũng là vì đệ của ta, biểu ca không biết, sau khi mẫu thân của ta qua đời, phụ thân và mẹ kế trong nhà đối xử với đệ không tốt cho lắm, luôn là tìm mọi cách tính toán với bọn ta, ta đây cũng là… Vì quá dễ nhạy cảm nên đã thành chim sợ cành cong, do quá sợ nên lúc này mới hiểu lầm thất biểu ca."
"Chẳng qua là lúc trước thấy biểu ca rất hiếu thảo với di mẫu nên cũng yên lòng hơn, biết được người này không xấu, ta có cảm giác yên tâm rất nhiều, không bao giờ phải suy nghĩ nhiều!" Đổng Xảo Tâm giải thích hợp lý gấp mười phần. ( truyện trên app tyt )
Tiêu Tồn Ngọc cười ha hả một tiếng.
Có quỷ mới tin ngươi.
Nếu không phải đồ vật đó đang nhẹ nhàng nằm bò trên cổ của Đổng Xảo Tâm, nếu không phải thứ huyết đang nhìn chằm chằm muốn gặm đầu nàng, không chừng Tiêu Tồn Ngọc đã bị bộ dạng đáng thương và biết điều của nàng ta chinh phục!
"Ngươi nghĩ thông suốt là tốt rồi." Tiêu Tồn Ngọc lùi lại vài bước.
Hai lần trước nhìn thấy Đổng Xảo Tâm, nàng ta không ở bên cạnh cái đồ vật đáng sợ kia, chỉ là có thể nhìn thấy trên cơ thể của người này mang theo sự đen đủi mờ mờ ảo ảo mà thôi, không biết vì sao, lần này lại xuất hiện bên cạnh như thế này, nhìn qua chỉ thấy đáng sợ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT