Danh Hoài Kỵ vốn không còn tâm trạng để
chiến đấu, bây giờ lại nghe được chuyện của thành Giang Định, không còn cách
nào khác là phải tập trung vào trận chiến này.
Phụ hoàng không quan tâm chút nào,
chuyện quan trọng thế này lại ngầm chấp nhận cho bọn họ dùng cách này để quyết
định, người ngoài biết nhất định sẽ chê cười cho mà xem.
Chỉ là, bây giờ hắn chưa có tư cách để
mở miệng khuyên nhủ hay là quyết định.
Nhưng từ từ sẽ có.
Tiêu Tồn Ngọc cởi bỏ áo ngoài của mình
ra, dũng mãnh ra trận.
Xoa đầu con hắc mã mà buổi sáng đại ca
đã giao cho, trông có vẻ rất nghiêm túc. Về phần Tiêu Cảnh Vân, hắn ta vẫn
không yên lòng cho được, thậm chí còn suy nghĩ xem làm thế nào mới có thể
nhường đệ đệ của mình thắng mà không bị ai phát hiện.
Nhưng… Chuyện này cũng không phải dễ.
Mấy vương gia và các vị thế tử kia ai
ai cũng thông thạo việc cưỡi ngựa, hắn ta muốn thả nước* dưới mắt họ… Quá khó
khăn rồi.
Vả lại cho dù có thả nước**, ngoài hắn
ta ra vẫn còn có Việt Vương, Cần Vương và Lỗ Vương, những người này ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.