Đã đến lúc này rồi, Đổng Xảo Tâm vẫn
không thôi ép buộc Tiêu Tồn Ngọc.
Chuyện Tiêu Tồn Ngọc cho ngân lượng, Tiêu
Cảnh Vân đã từng đề cập với phụ thân, lúc này Tiêu thị lang nghe nói như thế
cũng chỉ nhàn nhạt nở nụ cười: “Thất lang quân có chút phung phí nhưng đó là
xem nhẹ tiền tài, trọng tình trọng nghĩa, là phẩm đức khó có được, chỉ cần kết
giao với bằng hữu không xấu, tâm tính tốt là được rồi.”
Chuyện đã như vậy, còn có thể làm gì
được nữa?
Đáng trách thì con của ông đã trách qua
rồi.
Nam tử hán đại trượng phu không thể mãi
vì một chuyện mà bị mắng đến không ngóc đầu lên được, huống hồ người bằng hữu
kia rốt cuộc là hạng người gì, bọn họ cũng không biết được, càng không thể phán
xét việc cháu mình xử lý như vậy là đúng hay sai.
Ông ấy đang dạy cháu, không phải dạy
con.
Đối với con của mình, ông ấy có thể
ngang ngược không nói lý lẽ, đánh cho mấy gậy là làm tròn bổn phận ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.