“Nếu có bệnh thì đi khám bác sĩ, không bị bệnh thì về phòng nằm.” Ôn Diễn lạnh lùng nói.
 
Ôn Chinh lập tức phẫn nộ nói to với anh hai: “Mẹ nó bây giờ em bị bệnh hay là anh có bệnh hả? Trước đây anh ép tụi em phải chia tay, chờ tụi em thật sự chia tay rồi lại cố ý đứng về phía em, đề nghị ý tưởng cùi bắp này cho em, để em mặt dày trơ trơ đi tìm Mông Mông, mặt mũi một thằng đàn ông như em đều mất hết ở chỗ cô ấy, rồi hình tượng của anh cũng cao lớn hơn đúng không?”
 
Đột nhiên Ôn Diễn nhíu mày, cũng bị em trai nói cho tức giận bực mình, lạnh lùng trách mắng: “Anh bảo em đi tìm Thịnh Thi Mông để tái hợp, sao lại mất mặt gì ở đây?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Ôn Chinh trừng mắt, khó xử mím môi, giận dữ hỏi ngược lại: “Sao lại không mất mặt chứ? Chia tay rồi còn đi dán ngược, đời này em chưa bao giờ uất ức trước mặt con gái như vậy.”
 
“Nếu em cảm thấy mặt mũi quan trọng hơn Thịnh Thi Mông vậy thì cũng đừng ồn ào ở đây với anh nữa.” Ôn Diễn nghiêm mặt cười nhạo: “Ai bảo em không biết cố gắng mà mê đắm người ta, hoặc là thừa nhận hoặc là câm miệng đi.”
 
“Anh đào góc tường em mà đi dạy ngược lại em à?” Ôn Chinh mắng: “Ôn Diễn, bình thường anh ngồi trong lòng mà vẫn không loạn* thanh tâm quả dục**, bố giới thiệu cô gái cho anh, ông ngoại giới thiệu cho anh, thậm chí còn đến nhà mà anh vẫn ra ngoài trốn tránh, bố hỏi em mấy ngày anh ở chỗ nào em cũng không nói! Nói nửa ngày, cái đồ mặt người dạ thú của anh chỉ thích chơi sau lưng kích thích đúng không? Mấy ngày nay Mông Mông không gặp em, có phải là bởi vì anh bắt cóc cô ấy không?”
 
*“Tọa hoài bất loạn”: ngồi mà trong lòng vẫn không loạn, ý chỉ người nam đoan chính, dù ở cạnh người nữ mà trong tâm không nảy sinh ý đồ xấu.
 
**Lòng thanh thản, tâm hồn trong trắng, không ham muốn.
 
Ôn Diễn càng nghe càng cảm thấy hoang đường, không biết mạch não của thằng em anh rẽ ngã nào rồi, muốn mắng nó nhưng cũng ngại lãng phí miệng lưỡi.
 
Anh ta lắng nghe, vỗ về lông mày của mình mỉm cười.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Hóa ra lúc trước anh đi tìm chị Mông Mông, bên ngoài là để chia rẽ hai tụi em, trên thực tế là bảo chị ấy làm máy bay hỗ trợ cho anh và Mông Mông đúng không?”
 
Ôn Diễn nhíu mày, cũng không nói lời nào, dù bận rộn vẫn ung dung nhìn em trai anh, xem nó còn nghĩ ra chuyện đặc sắc gì nữa.
 
Kết quả Ôn Chinh vừa nhìn dáng vẻ bình tĩnh của anh, một chút cũng không có áy náy với em trai mình, càng nghĩ càng cảm thấy là chuyện như vậy.
 
Anh ta cũng không muốn nói thêm nữa, trực tiếp giơ nắm đấm vung tới mặt anh trai.
 
Trước kia khi Ôn Chinh còn đi học ở trường, ỷ vào bố mình có tiền nên đã làm không ít chuyện thối tha, chắc chắn đánh nhau là có đánh, hơn nữa một thằng đàn ông nếu ngay cả đánh nhau cũng không dám, vậy thì đừng làm đàn ông nữa.
 
Môi Ôn Diễn giật giật, trực tiếp nghiêng người né tránh, cong khuỷu tay gõ lên xương sườn em trai, ngay tức khắc Ôn Chinh bị đau hít hà một tiếng, ngay sau đó bị Ôn Diễn bắt cánh tay hai ba lần rồi trở tay ấn lên giường.
 
Người đàn ông nhìn em trai mình từ trên xuống nhưng cho dù Ôn Chinh không đánh lại cũng còn mạnh miệng.
 
“Mẹ kiếp! Có giỏi thì đừng dùng những chiêu anh học ở trường!”
 
Một tiếng mắng này, sức lực Ôn Diễn gông cùm xiềng xích anh ta lại chặt hơn một chút, Ôn Chinh đau đến nhíu mày, cuối cùng cũng câm miệng lại.
 
“Nếu anh thực sự dùng thì em cho rằng em còn nói được chắc?” Ôn Diễn không có cảm xúc gì cảnh cáo: “Thành thật một chút biết không, có chuyện gì thì nói, đừng đùa giỡn mấy cái khoa chân múa tay của em trước mặt anh.”
 
Bị trào phúng là khoa chân múa tay, sao Ôn Chinh có thể chịu đựng được chứ, giọng điệu quái đản không đoán được nói: “Anh không khoa chân múa tay, mấy năm học ở trường Quân đội cũng học chút quyền cước công phu ghê gớm, lui dịch* trở về còn tiếp tục làm tổng giám đốc Ôn cống hiến cho kinh tế quốc gia, ngay cả góc tường em trai anh anh cũng đào, mẹ nó anh là đàn ông nhất.”
 ........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play