Ôn Chinh nghe cũng không dám đáp lại, chỉ hy vọng lúc bố anh ta đối mặt với ông ngoại cũng có thể dũng cảm như vậy.

Thân thể Ôn Hưng Dật không tốt lắm, mỗi ngày đều có hộ lý chăm sóc cẩn thận, bác sĩ tới nhà cũng cần cù cần mẫn, bình thường nằm trên giường há miệng đương nhiên có thể nói không ngừng, bây giờ phải ngồi máy bay đi nơi khác, anh ta càng lo lắng hơn những nhân viên y tế kia.

Phòng ngừa trên đường xảy ra bất kỳ tình huống gì, một mình Ôn Hưng Dật ra ngoài đã mang theo toàn bộ một đội y tế nhỏ, ngồi máy bay nhà nước còn không bằng ngồi máy bay tư nhân vì thế ông vung tay lên, bảo Ôn Chinh đi sắp xếp cho mình.

Quá trình xin cất cánh tương đối phiền phức, còn phải cấp giấy chứng nhận sức khỏe, tiền cũng tiêu nhiều hơn nhưng từ khi thân thể Ôn Hưng Dật bệnh nhẹ tới nay, trước kia vì phô trương cố ý mua máy bay Gulfstream* nhưng để ở đó không bay đi đâu, mỗi năm tốn năm ngàn vạn phí bảo trì, còn phải trả phí đỗ máy bay cho sân bay, hai con trai của ông cũng không có yêu cầu gì về vấn đề bay, không nói đến chuyện phô trương, cảm thấy mua vé máy bay thuận tiện hơn là đi máy bay tư nhân nhiều hơn cho nên cũng không thích dùng.

*Gulfstream Aerospace Corporation là một công ty máy bay của Mỹ và là công ty con thuộc sở hữu hoàn toàn của General Dynamics. Gulfstream thiết kế, phát triển, sản xuất, tiếp thị và dịch vụ máy bay phản lực kinh doanh. Gulfstream đã sản xuất hơn 2.000 máy bay kể từ năm 1958.

Bây giờ vất vả lắm mới ra khỏi cửa, có phiền phức đến đâu cũng phải đi máy bay riêng, bận rộn tới tới đi lui vài ngày, cuối cùng một đám người cũng đưa ông già ngoan cố này lên máy bay.

Hộ lý trên máy bay vừa đo huyết áp cho Ôn Hưng Dật, không có vấn đề gì, ông cụ lập tức đứng lên.

Nhân viên y tế đi theo có tiền lương, mệt mỏi một chút cũng vui vẻ, Ôn Chinh bận rộn mấy ngày lại không có lương cũng không có tiền công, còn phải ngồi trên máy bay nghe bố anh ta bật loa.

“Con xem đời này ông ngoại con có dám phô trương lớn như thế này không?” Ôn Hưng Dật hừ hừ hai tiếng: “Về hưu rồi cũng không dám phô trương lớn như vậy, có khi quay đầu đã có người tố cáo ông già rồi bị Ủy ban Kỷ luật mời uống trà.”

Cũng may chuyến bay không xa, Ôn Chinh gãi gãi lỗ tai, chờ máy bay vừa hạ cánh lập tức lấy lý do không muốn bị ông ngoại nhắc tới, muốn đi nơi khác giết thời gian nên vứt bỏ bố già của mình một cách vô tình.

Ôn Hưng Dật là con rể của Hạ Chí Chính từ ngàn chọn vạn tuyển, sự thật chứng minh đúng là ánh mắt của Hạ C

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play