《 Bị Hiến Tế Sau Khi Thuần Phục Ma Long- Calanthaha》

Đương nhiên chắc chắn là Yuli không biết rằng một khi mình đã chạy trốn, liền có đến hai kiểu lựa chọn để chết.

Trên thực tế đừng nói là một ngàn bước, mà ngay cả nửa bước cô cũng không đi.

Lý do rất đơn giản, cô không có chạy trốn, mà cô chỉ là đi tìm một thứ gì đó để ăn thôi.

—— Thật sự cô không hề có tâm tư lớn nào ở đây.

Yuli đoán rằng nguyên thân bình thường cũng không ăn gì nhiều, cho nên cô mới đói bụng có một ngày thôi, mà liền có cảm giác hoàn toàn bị cái đói chi phối hết cả đầu óc.

Người là phải ăn, thành hồn cũng phải ăn.

Con người sống chính là để ăn!

May mắn thay mặc dù ma long ngủ say, nhưng Thần Điện Hắc Ám tựa hồ quanh năm vẫn luôn đưa cô dâu đến, đồng thời còn cử hành một hồi lễ hiến tế hắc ám.

Đương nhiên là lễ hiến tế thì không thể thiếu những thứ như lương thực rau củ quả vân vân, Yuli từ trên đường đi tới liền nhìn thấy một đội ngũ dâng lên vật hiến tế, những thứ này đều phải đưa đến trước mặt của ma long.

Có thể coi như Yuli là người có vận may mắn tốt, cô vốn định từ tầng một tìm lên trên, không nghĩ đến vừa mới đẩy cửa ra liền nhìn thấy lương thực dự trữ chất đầy toàn bộ đại điện.

Chúng nằm ngay ngắn chỉnh tề.

Được phân loại đàng hoàng.

Từ thịt tươi, bột mì, rau củ quả đến gia vị phương Đông quý hơn cả vàng, tất cả đều có đầy đủ cả.

Đây …… Đây chính là thiên đường đi!

Yuli đói đến mức đầu váng mắt hoa, mắt cô nóng bừng lên, cô gần như thiếu chút không có tiền đồ mà khóc òa lên.

Lần trước lúc cô khóc là vì thèm ăn, khi đó phải ăn súp lơ xanh cùng với thịt luộc trong suốt 3 ngày chỉ để giảm cân.

Lúc này đây, Yuli cũng không có thời gian để nghĩ xem khi nào ma long sẽ tỉnh dậy, mà đầu óc của cô chỉ toàn là đồ ăn nóng hổi, sống hay chết cái gì đó đi nữa, thì cũng phải chờ cô ăn một miếng cơm nóng hổi trước đi đã rồi tính sau.

Vì thế khi Orly tìm được Yuli, là nghe theo mùi hương mà tìm được đến đây.

“....... Cô gái loài người ngu xuẩn kia, cô đang làm cái gì đấy?”

Khi nhìn thấy Yuli ở trong hang động của ma long trước đây, thì ấn tượng của Orly về Yuli là một cô gái loài người xinh đẹp.

Không nghĩ tới chỉ sau khoảng một giờ đồng hồ, mặt mày của cô gái loài người xinh đẹp đã trở nên đầy tro xám, thậm chí bộ lễ phục bạch kim tinh xảo cũng bị bám đầy bụi bặm.

Lúc này đây cô bé lọ lem Yuli đang cầm củi nổi lửa lên, trên thanh kiếm được bao phủ bởi thịt được ướp muối.

Yuli không biết rằng ở trong thời đại này, các loại gia vị mà cô đang sử dụng còn quý hơn cả vàng.

Nhưng cô vẫn không thích nơi này vì ở đây ngay cả nước máy cũng không có, chỉ có thể dùng rượu vang để mà rửa tay.

“Ăn chứ làm gì.”

Chưa kể đến, nơi này tuy rằng các loại gia vị không có nhiều lắm, nhưng chất lượng thịt thì thật sự rất ngon nha.

“Chủ nhân của anh muốn giết ta sao? Đừng lo lắng, chờ ta dọn dẹp một chút rồi sẽ đến ngay lập tức.”

Orly căn bản không nghe rõ Yuli đang nói đến cái gì, đôi mắt xanh biếc như hạt đậu của anh đang nhìn chằm chằm vào nguồn gốc của hương thơm trước mặt.

Trên bếp củi đá lửa đang cháy hồng, miếng thịt được nướng bằng lửa tỏa ra mùi thơm đậm đà.

Lớp mỡ săn lại khi gặp nhiệt độ cao, chỉ để lại bên ngoài là lớp da giòn tan mềm mại được nướng ở trên lửa.

Được mùi thơm như vậy bao quanh, Orly nhất thời quên mất mình đến đây để làm gì.

“Đây……Đây là cái gì vậy?”

Ánh lửa chiếu vào trong đôi mắt nhỏ như hạt đậu của nó, bên trong tràn đầy khát vọng muốn ăn thịt.

“Thịt nướng đấy.” Yuli cười hà hà: “Ăn một miếng là sẽ quên hết tất cả mọi ưu phiền!”

Orly vẫn ngơ ngác như cũ, vừa rồi anh chưa nhìn thấy được răng nanh sắc bén khi nãy, chỉ nghiêng cái đầu nhỏ hỏi: đọc truyện trên app tyt

“Có thần chú ma thuật như vậy sao?”

Trong thời đại này, phương pháp nấu ăn vẫn còn rất đơn giản, ngay cả khi những gia vị này vượt đại dương để đến được vùng đất này, mọi người vẫn không biết làm thế nào để sử dụng chúng.

Điểm này ở hiện đại của Yuli không được tính là kỹ năng nấu nướng cao siêu gì, nhưng ở nơi này lại có vẻ đặc biệt xuất sắc.

Thấy nước miếng của Orly sắp chảy cả ra, Yuli liền đưa một miếng thịt đến trước mặt anh:

“Ngươi muốn nếm thử một chút không?”

Đương nhiên là Orly không chút do dự, một ngụm cắn xuống.

—— sau đó đã bị thịt nóng làm cho bỏng đến nổi nhảy loạn cả lên trên mặt đất.

Nhưng mặc dù là như vậy, Orly cũng không nhả ra, mà vừa nhảy vừa ăn vài miếng.

Thịt mà Thần Điện Hắc Ám dùng để dâng cho ma long, đương nhiên là loại thịt tươi nhất và có chất lượng tốt nhất rồi.

Những miếng thịt bò được gói trong lớp gia vị đậm đà tan chảy trong miệng, lớp da bên ngoài hơi giòn, nhưng bên trong vẫn giữ được độ tươi mềm của thịt, Orly làm sao mà ăn được loại thức ăn phong phú như vậy, cho nên mặc dù bị nóng đến nhảy nhót loạn xạ tại chỗ, cũng vẫn thỏa mãn đem miếng thịt kia nhai một cách cẩn thận rồi nuốt xuống.

Ngon quá!

Thật đúng là hương vị của ma thuật!!

“Còn nữa không còn nữa không còn nữa không!!??” Orly vỗ cánh bay nhào tới, vươn cổ ra nhìn quanh Yuli: “Orly đại nhân ta đây rất thích ma thuật này của ngươi, cho ta ……nếm thêm một miếng nữa đi!”

Yuli do dự: “Không tốt lắm đâu, chẳng lẽ không phải ma long đại nhân kêu ngươi đến tìm ta hay sao?”

“Không phải vội không phải vội! Dù sao thì Kaus đại nhân cũng đã nói rồi, ngài ấy tính bóp nát đầu của ngươi hoặc là biến ngươi thành vật mẫu, ngươi xác định là chết chắc rồi!”

Yuli: …… Được nha!

Tuy rằng ý định ban đầu của cô không phải là muốn chọc giận ma long, nhưng nếu có thể để anh ta nhanh chóng động thủ, thì đương nhiên là tốt nhất rồi.

Orly rất nhanh chóng dọn sạch chỗ thịt nướng còn lại, sau đó giục Yuli làm thêm một chút.

“Không làm nữa, đừng để Ma Long đại nhân nhà ngươi chờ quá lâu.”

Orly nhất thời không nói nên lời, có lẽ là vì chưa bao giờ thấy cô điên cuồng lao đầu vào chỗ chết như vậy.

“...... Ngươi không hề có một chút phản kháng nào hay sao?” Anh dường như có chút hối hận: “Ngươi quay trở lại đấy, sẽ bị rút cạn máu, biến thành vật mẫu treo ở trong kho tàng bảo vật của Ma Long đấy.”

Yuli đang đem trà sữa được đun sôi ở trong chiếc nồi nhỏ đổ vào một chiếc bình.

Ở đây chỉ có dùng trà nấu với sữa, mặc dù không có đường, nhưng hương vị vẫn rất ngon.

“Ồ…… Rút cạn máu với bị bóp nát đầu, ngươi nói xem cái này sẽ đau hơn vậy?”

Orly: “Đương nhiên là bóp nát đầu rồi! Đó là đầu đấy! Không chỉ đau thôi đâu! Mà nó còn đáng sợ nữa!!”

“Vậy thì rút cạn máu cũng không có đáng sợ đến như vậy đúng không.”

Mắt thấy mục đích dâng tặng đầu người sắp thành công, Yuli rất là hào phóng đem chút trà sữa còn lại đưa cho Orly, sau đó tung tăng theo anh ta quay trở về hang động của ma long.

Nhanh lên!

Cô sắp nhanh chóng rời khỏi cái nơi mà chim không thèm ẻ cùng với trà sữa cũng không có nổi gia vị rồi!

Trên những bậc thềm trải thảm đỏ, ma long trườn mình trong đống vàng bạc châu báu nằm sâu trong hang động.

Thấy Orly nhanh như vậy đã đem Yuli quay trở về, anh chậm rãi nâng mắt lên ngước nhìn, tầm mắt dừng lại ở trên người Yuli một hồi lâu.

“Tôi đã quay trở về rồi đây!” Yuli rất hưng phấn: “Rút máu đúng không? Ngài yên tâm, tôi sẽ không phản kháng đâu, cắt cổ tay hay là cắt cổ thế? Chà cắt cổ thì có thể nhìn hơi xấu, nhưng cắt cổ tay thì cũng được đấy! Tốt nhất là đặt vào trong nước ấm, thì máu sẽ chảy nhanh hơn một chút, cũng sẽ không đau nhiều……”

Yuli tràn đầy hưng phấn thích thú khi nói đến cái chết của mình, nhưng ma long lại trầm mặc trong một hồi, sau đó nhìn về phía Orly.

“Ngươi đang cầm cái gì?”

Orly mỏ ngậm chiếc bình trà sữa, miệng mồm không rõ đáp lại:

“...... Có vẻ như cô gái loài người này ……. biết nấu ăn và kiếm nước uống đấy!”

Ma long nhíu mày: “Cô ấy không phải chạy trốn hay sao?”

Orly mỏ ngậm chiếc bình trà sữa, vui vẻ bay xung quanh.

“Không giống lắm! Cô ấy đi tìm thứ gì đó thì phải!”

Lúc này đây, Yuli có cảm giác ánh mắt ma long nhìn mình có chút kỳ lạ.

Yuli nuốt một ngụm nước miếng, lộ ra vẻ mặt hung ác dữ tợn nhất:

“......Không, đúng vậy! Tôi chính là vừa ăn rất nhiều thịt từ nhà ngài đấy! Nhìn, nhìn tôi làm gì chứ! Có nhìn thì tôi cũng đã ăn rồi! Nếu như ngài không giết tôi, thì tôi còn ăn nữa! Ăn hết của nhà ngài luôn!”

Lần này ánh mắt ma long nhìn cô lại thay đổi thêm.

Có vẻ giống như anh nhìn vào một kẻ ngu ngốc.

Anh không quan tâm đến sự khiêu khích vụng về của Yuli.

“Mang qua đây.”

Động tác ngậm chiếc bình trà sữa của Orly chợt cứng đờ.

Anh ta theo bản năng trốn về phía sau.

“Vâng?”

Hu hu.

Cái này là của cô gái nhỏ tặng cho anh mà.

Orly ủy khuất đưa chiếc bình trà sữa đến trước mặt ma long, nhưng vẫn thuần thục giúp anh mở nắp bình ra.

Ma long ngửi một hơi.

“Đây là cái gì?”

Yuli nhìn thấy cả nửa ngày trời mà anh ta vẫn không có ý định giết mình, không tình nguyện giải thích:

“Không có gì chỉ là trà sữa thôi.”

“Trà sữa là cái gì?”

Hừ, đồ cặn bã ngu ngốc.

“Trà sữa là thức uống được nấu từ trà và sữa!”

Ma long cúi đầu nhìn chất lỏng màu trắng hơi ngả vàng ở trong bình thủy tinh, đúng như lời của cô gái này nói, thứ này có mùi thơm của trà với sữa hòa lẫn vào nhau.

Ồ…… Mùi vị cũng không tệ.

Yuli nhìn thấy lực chú ý của ma long đều bị trà sữa hấp dẫn đi, liền kinh hãi thất sắc, ở trong tầm mắt hoảng sợ của Orly mà hốt hoảng bổ nhào về phía ma long, vừa nhào tới vừa la hét:

“Trước tiên đừng nói về trà sữa nữa, vật mẫu gì đó đâu, rút máu gì đó nữa đâu? Mau nhanh lên! Tôi chuẩn bị tốt rồi! Dù là cắt cổ hay là cắt cổ tay thì tôi đều có thể được hết nha ——”

Cái trà sữa không có thêm đường này thì uống có gì ngon chứ?

Cô muốn quay trở về nhà! Cô muốn uống một miếng! Muốn uống HeyTea! Thêm loại thạch pudding đậu đỏ nữa!!

“Chậc.”

Ma long bị cô chọc tức chậc một tiếng cáu kỉnh, giây tiếp theo sau đó, Yuli bị ánh sáng chói mắt bao phủ, bất đắc dĩ phải nhắm chặt mắt lại.

Chờ đến khi mở mắt ra, gáy cô giống như bị một bàn tay ai đó giữ chặt lại, trán cô cũng bị một thứ gì đó ấn vào.

— A, hình như là một khuôn mặt.

Chính xác mà nói, thì đó là một khuôn mặt vô cảm, nhưng lại vô cùng đẹp mắt.

Sắc mặt của anh ta hơi tái nhợt, không giống như bị bệnh, mà giống như sương mù bao phủ ở chân núi, lộ ra thần thái thánh khiết thoát tục.

Nhưng trong đôi mắt ấy chẳng có chút sự dịu dàng thương xót nào, con ngươi sâu thẳm như chứa non sông núi biếc trăng hoa nở rộ, cái duy nhất không có ở đây chính là độ ấm tình cảm của con người.

Anh ta lạnh lùng trầm tĩnh, giống như được sinh ra từ một tảng đá băng lạnh lẽo ở trên đỉnh núi thánh.

“Đừng ồn ào nữa.”

Ma long giữ chặt gáy của Yuli, trán anh ta kề sát vào trán của cô, buộc cô phải ở một khoảng cách rất gần đối diện với anh ta.

Đôi con ngươi vàng kim nóng rực như dòng dung nham đang chảy.

Hơi thở cực kỳ hung hăng mang theo tính xâm lược trong nháy mắt bao phủ lấy cô.

Mặc dù hóa thành hình thái của con người, nhưng loại cảm giác áp bách này vẫn là sự kinh hãi nằm ngoài phạm vi của con người.

“Nếu như ngươi còn ồn ào nữa thì ta sẽ đem ngươi treo ở bên ngoài, bị bỏ đói đến chết thành vật mẫu.”

Yuli chưa từng thấy qua dung nhan xinh đẹp đến mất hồn như vậy ở trên đời, qua một hồi lâu sau mới quay lại suy ngẫm lời nói vừa rồi của hắn.

…… Đáng ghét!

Ma long ác độc này cư nhiên nhìn ra cô sợ bị đói bụng ư!!

Nhìn vào cái túi da đẹp đến không thể tin được của ma long trong hình dạng con người, bất kỳ tín đồ nào có lòng kính ngưỡng các vị thần linh đều sẽ cảm thấy được năng lượng thần bí không thể nói được ở trong hắc ám, nhưng mà Yuli là một con người theo chủ nghĩa duy vật kiên định nên đối với việc này không hề phát hiện ra, thậm chí còn hung dữ can đảm nhào đến phía trước ——

Ola ola ola!!!

Xem ta đây cào nát cái mặt của ngươi đồ lừa gạt này!

Yuli như một mãnh thú bổ nhào vào ma long, thiếu chút nữa như muốn khắc sâu trên mặt về việc cô muốn đưa đầu cho người ta.

Ma long lạnh nhạt nhìn cô một cái, ngay cả chân cũng không nhấc lấy một chút, chính là không chút cảm xúc đưa tay nắm lấy đầu của cô gái, giống như thành công phong ấn được con mãnh thú đang giương nanh múa vuốt này.

Yuli đang duỗi thẳng cả tay ra cũng không thể tiếp cận được ma long kiểu: ???

Mẹ nó cái này lực sát thương không cao, nhưng tính vũ nhục thì cực cao nha!

Ma long đang giữ chặt Yuli đưa mắt liếc nhìn về phía chất lỏng với mùi thơm kỳ lạ ở trong tay, vẻ mặt thậm chí có thể được gọi là chăm chú.

Ba giây sau đó, anh ta ngửa đầu uống cạn bình trà sữa.

Yuli: Tại sao lại uống nó chứ!??

Orly: Hu hu, trà sữa của ta mà QAQ

Sau khi một ngụm uống cạn hết trà sữa, ma long nhìn vào chiếc bình thấy đáy kia, trầm tư trong chốc lát.

“Ta đổi ý rồi.”

Anh nhét chiếc bình vào trong tay Yuli còn đang cào loạn xạ giữa không trung.

Yuli đang muốn cào người không hiểu tại sao lại bị nhét vào trong tay một chiếc bình, còn chưa kịp hiểu tại sao, liền nghe được một tin động trời.

“Yulia Farissian.”

Thiếu niên tuấn mỹ từ trên cao nhìn xuống cô một cách trịnh thượng.

“Hãy từ bỏ những trò khôi hài vụng về của ngươi, thần phục ta, ta sẽ ban cho ngươi sinh mệnh vĩnh cửu như mặt trời và mặt trăng, thần chú ma thuật hùng hậu như núi sông bạt ngàn, từ nay về sau, ta chính là vị thần duy nhất mà ngươi phụng dưỡng.”

Yuli quả thực không ngờ sự tình sẽ phát triển đến bước này, cô do dự trong chốc lát, thăm dò hỏi:

“..... Tôi có thể hỏi vì sao ngài lại đổi ý không?”

“Không thể.”

Thiếu niên rũ mắt, dùng ngón tay hiện rõ các khớp gõ nhẹ vào chiếc bình bằng vàng trên tay của cô.

“Ngươi chỉ cần biết rằng, những ngày về sau thì mỗi ngày ngươi chỉ cần làm một ly nước như này đưa đến trước mặt ta, là được.”

…… Mặc dù là như vậy.

Nhưng anh đã giải thích rõ ràng lý do là tại sao đâu chứ? Ma long đại nhân cúi đầu vì một ly trà sữa ư.

《 Bị Hiến Tế Sau Khi Thuần Phục Ma Long- Calanthaha》

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play