《 Bị Hiến Tế Sau Khi Thuần Phục Ma Long- Calantha》

Mọi chuyện có chút vượt ra khỏi tầm kiểm soát của Yuli.

Yuli được cử đi pha một cốc trà sữa khác cho Ma Long, trong lúc pha trà sữa cô đã nghiêm túc suy nghĩ vì lý do gì mà mọi chuyện lại phát triển đến mức này.

Vốn tưởng rằng Ma Long sẽ là một sự lựa chọn tốt nhất để cô chết đi mà không phải chịu đau đớn, dù sao trong trò chơi trước đó cô cũng đã từng đối thoại với Ma Long, ai biết được sau khi thực sự chạm mặt nhau bản thân cô lại vẫn còn sống sót một cách nguyên vẹn.

……Thật đáng giận!

Vậy số vàng bạc châu báu cô gom được để thông quan rồi với thân phận là một cô công chúa xinh đẹp ở nước láng giềng thì tính là gì chứ!

Để chinh phục con rồng này thế nhưng chỉ cần một cốc trà sữa thôi hay sao!!

"Ngươi rõ ràng là đang pha chế một loại nước so với nước suối của Thần quốc còn ngon hơn, vậy thì Lyly, ngươi vì sao lại lộ ra biểu tình giống như vu nữ đang pha chế thuốc độc vậy chứ?"

Orly không thể lý giải được cô gái nhỏ loài người này.

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một người như cô, vội vàng lao vào chỗ chết, sau khi không chết lại mang vẻ mặt oán hận như vậy.

“Bởi vì ta thật sự muốn đầu độc đại nhân Ma Long của ngươi.” Yuli nghiến răng khuấy trà sữa trong chiếc nồi sắt nhỏ.

Orly ngậm ống hút làm bằng lúa mạch mà Yuli làm cho anh, nghiêng đầu nói:

"Nhưng không có chất độc nào trong thế gian có thể độc chết đại nhân Ma Long."

“Vậy thì độc chết bản thân ta đi” Yuli nói xong, đột nhiên ý thức được một chuyện liền hỏi: “Sao anh lại gọi ta là Lyly chứ?”

"Từ nay về sau ngươi cũng là một trong những thuộc hạ thân cận nhất của đại nhân Ma Long! Đây là cái tên mà đại nhân Orly ta ưu ái dành cho ngươi đấy, biết ơn một chút đi tiểu Lyly."

Yuli híp mắt, bưng ly trà sữa mới ra lò đi ra.

"Trà sữa! Trà sữa! Trà sữa của bản đại nhân!" Orly háu ăn đột nhiên thay đổi giọng điệu: "E hèm, ý ta là, trong tương lai chúng ta sẽ cùng nhau phục vụ đại nhân Ma Long đáng kính, vì vậy chúng ta nên đối xử tốt với nhau một chút, không phải sao??"

Orly rõ ràng đã chấp nhận Yuli, nhưng bản thân Yuli lại vẫn chưa hòa nhập được với nơi này hoàn toàn.

"Orly, ta hỏi ngươi." Yuli nghiêm mặt nói: "Đại nhân Ma Long của ngươi ghét nhất là dạng người nào vậy?"

"Cái này! Ta biết, ta biết!" Vì để thể hiện sự quan tâm với người mới, Orly đã không ngại chia sẻ sở thích của cấp trên mình với Yuli: "Đại nhân Kaus ghét nhất những kẻ đạo đức giả hay xu nịnh, và ghét nhất là những tín đồ của Thần Quang Minh và Thần Hắc Ám, ngài ấy ghét tiếng ồn, ghét ánh sáng ban ngày, ghét bị quấy rầy trong giấc ngủ..."

Yuli phải mất một tiếng đồng hồ mới nghe hết được những lời phàn nàn của Orly, sau khi nghe xong cô đã vô cùng ngạc nhiên.

Đơn giản mà nói chính là thứ gì Ma Long cũng chán ghét cả!

Một khi đã như vậy thì Yuli, người đã quyết tâm để chết liền thiết lập lại nhân vật của mình và bưng cốc trà sữa đến trước mặt Ma Long.

"Đại nhân Ma Long, xin thứ lỗi cho tín đồ vừa rồi đã lỗ mãng."

Yuli lấy dáng vẻ của một đứa trẻ khi xin tiền tiêu vặt của mẹ, vô cùng thành kính.

"Vừa rồi ta đã ngẫm lại rồi, là do bản thân ta không biết thiện ác. Đại nhân Ma Long, ngài bằng lòng trao cho ta cơ hội phụng dưỡng chăm sóc ngài, đây chính là vinh quang thần kỳ vô thượng trong cuộc đời hèn mọn của ta ! Ta dùng sắc đẹp và huyết thống vương tộc của mình thề trung thành với ngài, ta vĩnh viễn là tín đồ trung thành của ngài, nguyện ý vì nguyện vọng của ngài mà thiêu đốt tính mạng đến giây phút cuối cùng của cuộc đời này—“

Ma Long rũ mắt nhàn nhạt nhìn cô.

Orly đậu trên vai của anh cũng trợn mắt há hốc miệng.

...Này, từ khi nào mà cô gái này lại nghĩ ra được nhiều lời nói dối như vậy chứ!!

Cô gái nhỏ này sao lại có hai mặt vậy chứ!!!

"Đại nhân Kaus! Ngài đừng để bị cô ta lừa!!" Cảm nhận được nguy hiểm, Orly vội vàng báo cáo: "Cô ta vừa nói sẽ hạ độc vào cốc trà sữa của ngài đó!"

Yuli trông hồn nhiên như một bậc thầy nghệ thuật thưởng trà:

"Đại nhân Ma Long tôn kính, sao ta có thể nghĩ ra loại chuyện đáng sợ như vậy chứ? Xin đừng nghi ngờ lòng trung thành của ta với ngài, chưa kể, giết ngài bằng thuốc độc không phải là một sự sỉ nhục đối với ngài hay sao?"

Orly chưa bao giờ nhìn thấy mấy lời không biết xấu hổ như vậy, lập tức ủy khuất mà dậm chân:

"Có mà có mà! Cô ấy vừa mới nói! Và ta đã nói với cô ấy rằng chất độc không thể giết chết ngài được!"

Kẻ lừa đảo!!!

Những cô gái nhỏ của thế giới loài người đều là kẻ lừa đảo!!!

Đôi má của Orly tròn xoe lên vì tức giận, mắt của Tiểu Đậu Đậu cũng trừng lớn, không ngừng thét lên ở bên tai của Ma Long.

"Thật là ồn ào."

Ma Long nghe được cuộc hội thoại cảm thấy vô cùng phiền lòng, anh giơ tay rồi dùng một ngón tay đẩy nó từ trên vai anh xuống đất.

Orly bị đối xử bất công lộ ra dáng vẻ khiếp sợ.

“Yulia.Falans.” Ma Long hướng về phía cô vẫy vẫy tay: “Lại đây.”

Yuli thành thật bước lên.

"Vinh quang vô thượng sao?"

Yuli mỉm cười và gật đầu: "Đúng vậy."

"Thề nguyện trung thành sao?"

"Đó hoàn toàn là sự thật."

"Rất tốt."

Cuối cùng cũng tới giờ khắc này rồi!

Sau tất cả thì Ma Long cũng không thể nhịn nổi một cô gái hay nịnh nọt lại vô sỉ nữa!

Yuli tràn đầy mong đợi, và khi cô đang chuẩn bị đón nhận ngón tay sắc bén có thể một nhát đâm thủng trái tim cô của Ma Long thì——

Ngón tay đó lạt giật đứt vạt áo phía trước của cô một cách gọn gàng và lưu loát.

Bả vai của Yuli chợt lạnh, khi cô nhìn xuống thì phát hiện chiếc váy trên người đã tuột xuống đến tận ngực.

???

“Vậy thì hãy nghe thần lệnh đầu tiên của ngươi đi, cô gái nhỏ.”

Ma Long lười biếng ngáp một cái, nói với Yuli bằng giọng điệu giống như nói thời tiết hôm nay không tệ:

"Cởi bộ quần áo dơ bẩn này ra, nằm xuống đó, đừng để ta nói lần thứ hai."

Yuli: …………?

Không khí xung quanh đột nhiên đông cứng lại.

Yuli im lặng một lúc, Ma Long thấy cô đứng yên một chỗ không di chuyển, không kiên nhẫn mà hừ nhẹ một tiếng.

"Ngươi còn chờ cái gì nữa vậy?"

Yuli thu vạt áo lại rồi nói: "Ta sợ sẽ gây hại cho ngài".

"?"

Nếu đổi lại là người khác nói ra mấy lời như thế này, Yuli sẽ không chút do dự mà mắng: "Anh là từ nơi nào đến, cho rằng tôi là kẻ ngốc hay sao", nhưng khi nhìn người đàn ông đẹp như tượng tạc trước mặt này, Yuli cảm thấy nếu anh ngủ cùng với chính mình thì người chịu thiệt sẽ chính là anh!

Lông mày của Ma Long nhíu chặt lại.

Có lẽ bởi vì anh có thân phận đặc thù nên cái gọi là luân thường đạo lý của con người đối với anh rất mơ hồ, so với việc trần trụi trước mặt anh thì anh càng để ý đến việc Yuli mặc một bộ quần áo bẩn thỉu đứng trước mặt của anh hơn.

"Mặc kệ ngươi hiện tại đang nghĩ cái gì, ta cho ngươi hai phút đồng hồ, mau cởi bộ quần áo còn bẩn hơn da chuột này ra cho ta."

Chiếc váy tinh tế và sang trọng trên người Yuli đã bị dính dầu từ lâu trong quá trình lục hộp, tủ để tìm thức ăn.

Cô tự mình ngửi, mùi này quả thật có chút lạ, đúng là cô nên đi tắm thay quần áo...

Mẹ kiếp.

Ở đây không có bình nóng lạnh, cô cũng không có quần áo để tắm rửa.

Chỉ trong vòng vài chục giây ngắn ngủi, biểu cảm của Yuli đã thay đổi từ ngạc nhiên thành xấu hổ, Ma Long có thể dễ dàng nhìn ra được cô đang suy nghĩ gì mặc dù không dùng thuật đọc tâm nào cả.

… Cô gái nhỏ ngốc nghếch.

"Được rồi."

Ma Long cũng thay đổi chủ ý.

Anh cũng không vội tiến vào giấc ngủ lúc này nữa.

Bên trong của thần điện Hắc Ám to lớn vượt ngoài dự đoán của Yuli.

Một tòa kiến ​​trúc cấp bậc này, dùng để làm thành một thành bang nhỏ cũng dư dả, khó có thể tưởng tượng nơi này là một tòa thần điện chỉ thuộc về một mình thần minh.

—Hãy nhìn ra bên ngoài đồng cỏ xanh bất tận kia đi,

Có thể trồng được bao nhiêu loại rau chứ?

Một người có tài năng trồng hoa thiên phú như Yuli cảm thấy vô cùng tiếc cho bãi cỏ hoang vắng bên ngoài kia.

Ở phía bên kia, Orly, người đang dẫn đường, miễn cưỡng mở một căn phòng ở cuối hành lang.

Cánh cửa gỗ nặng trịch bị đẩy ra, bụi bay mù mịt, vẻ mặt của Ma Long không hề thay đổi, khi anh giơ tay lên, một cơn gió nhẹ từ dưới áo choàng rộng màu đen của anh thổi ra tràn ngập cả căn phòng, trong nháy mắt cuốn đi tất cả bụi bẩn bên trong.

Mà Yuli—

"A-choo!"

Ma Long nhìn Yuli với đôi mắt mơ hồ.

“Cô gái nhỏ, ta nhớ rằng khả năng tiếp nhận lực lượng Quang Minh của ngươi phải thuộc loại tốt nhất ở Farisland.”

Cái này chính xác là như vậy.

Ở thế giới này, thành phố Cực Đông sẽ tổ chức một buổi lễ kiểm tra tài năng thần thuật cứ năm năm một lần, trong số đó, những học viên hàng đầu về thuật Quang Minh sẽ được thần điện Quang Minh coi trọng. Con trai được đưa vào đoàn kỵ sĩ Quang Minh và con gái sẽ được xếp vào danh sách chờ tuyển Thánh nữ Quang Minh.

Tuy nhiên, không phải năm nào cô gái giành thứ hạng đầu cũng có thể trở thành Thánh nữ Quang Minh, ngoài tiêu chuẩn hạng nhất cứng nhắc ra còn cần phải có thần dụ từ Thần Quang Minh.

Mọi người đều biết, Thần Quang Minh đã im lặng nhiều năm, dựa theo bối cảnh trò chơi thì chắc chắn là đang chờ đợi nữ chính Daisy xuất hiện và ban cho cô ấy vinh quang duy nhất này.

Mà Yulia ngoại trừ nữ chính ra thì chính là người đứng đầu trong mảng thần thuật này, đối với cô mà nói việc thực hiện một câu thần chú nhỏ theo ý muốn giống như thở vậy, luôn dễ dàng và tự nhiên.

"Tôi là thấy ngài dùng thần thuật thành thạo quá nên bị choáng ngợp một chút, cho nên mới nhất thời quên mất phải thi triển thần thuật." Yuli nghiêm túc nói hươu nói vượn.

Orly nói một cách đầy cay đắng: "Không có chuyện đó, đồ lừa đảo!"

Ma Long liếc nhìn cô nhưng không nói gì.

Anh đã nhìn thấy rất nhiều lời tâng bốc không tinh vi nhưng đây là lần đầu tiên anh được nghe lời tâng bốc nói cho có lệ như vậy.

Yuli đi theo Ma Long vào phòng, sau khi đi vào mới phát hiện nơi này là gian phòng để chứa đồ.

Khác với kho vàng và vựa lúa của Ma Long, thứ được cất giữ ở đây là một đống vải lụa, thứ đồ này ở thế giới này là thứ đồ quý báu nhưng trong kho này lại chất đầy như núi.

Orly nhìn thấy biểu cảm ngạc nhiên của Yuli liền cho rằng Yuli giống như một thổ dân không hiểu sự đời.

"Hừ, ở Falans các ngươi tơ lụa cũng rất hiếm thấy đúng không, nhưng ở trong bảo khố của đại nhân Ma Long chúng ta thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, có ghen tị không?"

Ghen tị sao?

Yuli thẳng lưng bước vào bên trong.

Cô chính là cảm thấy tự hào vì hàng nội địa!

Tuy nhiên, ngoài miệng cô vẫn thuận theo nói:

"Cái này làm sao có thể gọi là ghen tị chứ? Trên đời này mọi thứ quý giá nhất không phải đều nên thuộc về đại nhân Ma Long hay sao!"

Orly lại một lần nữa trợn mắt há hốc miệng.

...Tại sao cùng là nói lời nịnh hót mà cô lại có thể nói đến trơn tru dễ nghe hơn nhiều bản thân hắn nhiều như vậy chứ!

Này woo woo woo!

Cô bé con người thật là đáng giận! Hắn cũng muốn học! Orly vĩ đại không thể thua được!

Orly vẫn muốn tranh danh hiệu ‘Vua nịnh hót’ với Yuli, ở đằng kia Ma Long khẽ cử động ngón tay, và các loại vải trong phòng dường như cũng trở nên sống động hẳn.

Cảnh này hơi giống phép thuật yêu tinh may quần áo cho Người đẹp trong phim hoạt hình Người đẹp ngủ trong rừng, vải bao quanh cô ấy, có một lực lượng vô hình hướng dẫn các công cụ để xâu kim, Yuli không dám cử động mạnh. Ở bên kia Ma Long ngồi ở trên ghế, lười biếng dựa người vào, chỉ dư lại một ngón tay lơ lửng trên không trung để chỉ đạo mọi thứ.

Những mũi khâu dài đến thắt lưng, tôn lên vòng eo thon thả của cô gái.

Cô vốn có dáng người rất duyên dáng, Ma Long chỉ là dựa theo trí nhớ của mình làm ra một bộ váy bình thường mà con gái hay mặc nhưng mặc ở trên người cô lại vô cùng xinh đẹp lộng lẫy.

Vốn dĩ, Ma Long chỉ muốn quấn cho cô một bộ y phục sạch sẽ tươm tất, để khi ngủ không tỏa ra mùi lạ quấy nhiễu giấc mộng của anh mà thôi.

Tuy nhiên khi nhìn thấy cô gái có khuôn mặt xám xịt dần rũ bỏ lớp bụi dưới ngón tay anh, giống như một viên ngọc thô được gọt giũa, lộ ra ánh sáng rực rỡ như đá quý——

Có vẻ như quá trình này khá thú vị.

Thật vất vả mới chờ được đến khi bộ váy được hoàn thành, Yuli đang định thở phào nhẹ nhõm nhưng vừa ngẩng đầu lên thì cô đã thấy đống vải vóc ở phía sau đang tự tạo hình, và ánh sáng của phép thuật thần thánh bao phủ lấy chiếc váy lụa mềm mại, tất cả giống như mỹ nhân đang đung đưa vậy.

Được dẫn dắt bởi ngón trỏ mảnh mai của Ma Long, chúng xếp thành một hàng duyên dáng, rồi xếp gọn gàng trong vòng tay của Yuli.

"Ở Cassas không có mùa đông, những bộ quần áo này cũng đủ dùng rồi."

Yuli ôm trên tay hơn chục chiếc váy nặng trĩu, mỗi chiếc đều có thể so sánh được với chiếc váy cô đã mặc trước đó.

...Không xong rồi, sao lại giống như cô có thêm một bà tiên đỡ đầu vậy chứ!

Yuli thậm chí còn cảm thấy rằng âm nhạc của Disney đang tự động vang lên bên tai của chính mình!

"Ngươi lại đang suy nghĩ cái gì vậy?"

Ma Long cau mày.

Mặc dù tất cả những gì cô nghĩ đến là những điều đại nghịch bất đạo nhưng ngoài mặt Yuli vẫn trả lời rất ngoan ngoãn:

"Đương nhiên là nghĩ về đại nhân Ma Long tôn kính rồi."

Cô gái mặc một bộ sa tanh màu hoa hồng, cổ tay áo trước ngực được trang trí bằng lớp vải ren nhẹ nhàng, váy được thêu những bông hoa độc nhất vô nhị của Thần quốc bằng chỉ bạc, đây là phong cách chưa bao giờ tồn tại trên thế giới.

Đây là một bộ váy đẹp có thể khiến quan khách choáng ngợp nhưng khi Yuli mặc lên người, nó chỉ tôn thêm vẻ đẹp của cô, tuyệt đối sẽ không bị bộ váy làm cho bản thân cô bị mờ nhạt.

Yulia · Falans.

Được mệnh danh là Hoa Hồng Hoàng Gia.

Ngay cả nữ chính Daisy cũng không bằng 1/10 nhan sắc của cô.

Tuy nhiên--

Ma Long không hề rung động trước vẻ đẹp này.

Ma Long chỉ cần niệm chú một chút, những sợi tơ đó đã kéo Yuli đến trước mặt của anh.

Ngón trỏ sắc nhọn kia lại chỉ vào trái tim của Yuli.

"Được rồi."

Lắng nghe sự thúc giục thầm lặng kì diệu của trái tim.

"Vậy để ta nhìn xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu phần thành kính."

Chờ một chút!!

Anh có muốn nghe chuyện nàng Disney không? !

Khi Yuli đang cân nhắc đến chuyện liệu sau khi kể cho Ma Long nghe xong thì có thể chết một cách thống khoái không thì đột nhiên bên ngoài cửa có tiếng bước chân.

Sau khi nhìn rõ thứ tới gần là thứ gì thì Yuli gần như hét lên tại chỗ vì sợ hãi.

Người có bước đi mạnh mẽ ở ngoài cửa là một kỵ sĩ, tay cầm một cây trường thương tỏa ra ánh sáng bạc, bước đi vững vàng không vội vã, mang đến khí chất oai phong lẫm liệt của một kỵ sĩ.

——Nếu hắn không phải là một bộ xương trắng vậy thì sẽ càng đẹp trai hơn nữa.

"Đại nhân Kaus, tất cả các cô dâu cố gắng trốn thoát khỏi tế đàn đều ở đây, xử trí họ như thế nào đều do ngài quyết định."

Ở phía sau kỵ sĩ Vong Linh, hơn chục cô dâu bị trói lại giống như bánh bao, và trong đó có một người cao nhất sau khi nhìn thấy Yuli mắt liền sáng lên.

"Tiểu thư Yulia—!"

Nước mắt lưng tròng, hét lên đầy phấn khích.

"Đừng sợ! Ta sẽ không để cho ngài chết một mình đâu!!"

Sau khi Yuli bị Ma Long đưa đi, Giotto vẫn luôn lo lắng.

Các cô gái khác sau khi chứng kiến cảnh tượng Ma Long bạo phát cũng không dám ở cần tế đàn nữa, vì thế nhóm người đã nghĩ đến việc trốn thoát khỏi nơi đó.

Ai biết được vừa mới ra ngoài được thì đã bị vị kỵ sĩ Vong Linh này bắt lại

Yuli: ………

Tại sao lại là đứa nhóc xui xẻo này!

Nhưng trong bầu không khí tang thương này, đột nhiên có một âm thanh từ cửa sổ... tiếng ống hút va chạm với cốc.

Người thanh niên ngồi ngược sáng bên cửa sổ toát ra khí chất lãnh đạm xa lạ, nhưng trên tay lại cầm ly trà sữa cắm ống hút, khiến người ta có chút xa lạ cùng sợ hãi.

Trong lúc uống trà sữa, anh ta thản nhiên nói những lời độc ác.

"Yên tâm đi."

"Cô ta tạm thời không thể chết, ngươi trước tiên cứ nghĩ xem chính mình sẽ chết như thế nào đi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play