Khi cho bánh bao, Hạ Viêm thật không có nghĩ nhiều. Chỉ là thấy chính mình không cần lắm, cho nên dùng để báo đáp ân tình. Ai ngờ nhất thời tốt bụng, lại có thu hoạch ngoài tưởng tượng!
Hàn Phong không để trong lòng, “Chút thủ thuật này không tính là gì. Chơi nhiều phó bản, tự cô cũng sẽ biết được.”
Hạ Viêm không lên tiếng. Đối với người mới còn đang mắt nhắm mắt mở mà nói, để tự mình phát hiện ra, thật sự là quá khó rồi! Có ma cũ chỉ điểm, ma mới có thể bớt không ít đường vòng.
Trong đầu suy nghĩ hỗn loạn, nhất thời không nói nên lời.
Hàn Phong thuận miệng nói, “Tôi sang phòng khác tìm xem, có việc lại liên hệ.” Dứt lời, xoay người rời đi.
“Cái thứ mình bức thiết muốn biết, chẳng qua là thường thức của mấy tay lão làng.” Hạ Viêm khẽ lẩm bẩm, “Như vậy xem ra, có qua có lại mới là thượng sách.”
Cô một bên suy tư, một bên đi dạo quanh tầng lầu.
Thời gian từng phút từng giây trôi đi, con số trong Nhiệm vụ tùy chọn không ngừng tăng lên, ba người họ cũng không thấy con Goblin nào nữa.
Sáu bảy phút sau, ba người lục soát dãy phòng học xong, đang tính đi xuống. Lúc này, di động kịch liệt rung lên, thông báo lại có hai người chơi tử vong.
Cùng thời gian, một người chơi từ xa chạy tới, bước chân như bay, sắc mặt hoảng loạn khó tả.
Hạ Viêm tập trung nhìn, phát hiện người đến là tay lão làng trong trò chơi – “Lâm Mộc”. Hắn đi một mình, hiển nhiên người mới đã gặp bất trắc.
“Mau tới giúp một tay!” Cách thật xa, Lâm Mộc cao giọng kêu to, “Phía sau có quái tinh anh!”
Vừa dứt lời, một trụ băng bắn trúng tay trái của hắn.
Điểm sinh mệnh của Lâm Mộc lập tức -20, tốc độ di chuyển chậm lại. Thực rõ ràng, sau khi bị công kích trạng thái đã chịu ảnh hưởng.
Hạ Viêm nhón chân nhìn ra xa, phát hiện một con quái màu xanh lam giữa đám đông Goblin màu xanh lục. Chỉ thấy đối phương phát ra tiếng cười khặc khặc, bộ dáng rất là đắc ý. Ngay sau đó xoa hai tay một cái, lại thêm một trụ băng bắn ra.
Lâm Mộc giơ pháp trượng lên cao , gằn lên từng tiếng, “Lưu Sa!”
Giây tiếp theo, một mảng xi măng phía sau nháy mắt biến thành cát, còn không ngừng lún xuống.
Đoàn Goblin bị lún trong cát, một đám ngã trái ngã phải. Nhưng mặc cho lăn lộn thế nào chăng nữa, cũng không có biện pháp rút chân ra.
“Hỗ trợ.” Vừa nói chuyện, Hàn Phong đồng thời sử dụng kỹ năng “Gai Đất” , vừa bắn đạn ma pháp.
Trường Tương Tư nhìn chằm chằm con quái tinh anh biết bắn băng trụ kia, muốn đoạt một kích cuối cùng . Nhưng quái tinh anh lượng máu thật sự quá cao, tiểu quái khác hoặc là ngắc ngoải, hoặc là tiêu tán, duy độc nó tức giận gầm gừ, sức sống tràn đầy.
Cẩn thận đánh giá, liền có thể phát hiện con Goblin màu lam còn thừa 62 điểm sinh mệnh, còn gần hai phần ba máu. Cô ta đành bỏ ý nghĩ đó, chuyển qua công kích tiểu quái thường.
Chẳng qua những người khác cũng đâu có ngồi không. Lúc Trường Tương Tư phân tâm, Hạ Viêm đã trước một bước diệt sạch sẽ.
Trường Tương Tư giơ pháp trượng, lại không chỗ xuống tay, không khỏi tự buồn bực, con bé này sao ra tay nhanh vậy!
Bên cạnh, Hạ Viêm dùng “Cấp Cứu” thêm máu cho Lâm Mộc, thuận tiện dò hỏi, “Sao lại biến thành thế này? Những người khác đâu?”
Lâm Mộc cười chua xót, “Đừng nói nữa! Đen như chó, liên tục gặp phải hai đàn Goblin , trong đó đều lẫn cả quái tinh anh.”
“Đối phó đợt thứ nhất, điểm pháp lực đã dùng thất thất bát bát. Gặp đợt thứ hai, cũng chỉ còn nước chạy trốn khắp nơi.”
“Tôi có thể sống sót, toàn do may mắn.”
Hạ Viêm lập tức phản ứng lại, pháp lực hao hết, chỉ dựa vào 2 giây một quả đạn ma pháp, giết địch xác thực khó khăn. Nhưng mà…… cô hạ tầm mắt, thầm nghĩ, nói cái gì mà sống sót chỉ do may mắn, cô tuyệt đối không tin. Nhất định là giấu bài!
“Tập hỏa, xử lý con Goblin màu lam.” Hàn Phong tiếp tục hạ lệnh.
Trường Tương Tư, Hạ Viêm ứng thanh, liên tiếp ném đạn ma pháp ra.
Vô số cầu sáng tầm nắm tay lần lượt đánh trúng cổ, ngực, bụng con Goblin màu lam. Nó ăn đau, ôm miệng vết thương liên tục gào lên.
“Tỷ lệ đánh trúng cao thế.” Lâm Mộc giật mình hết sức. Phải biết rằng, hai người mới đi theo hắn có ngắm trúng cũng không xong. Công kích mười lần, có thể trúng năm lần đã cám ơn trời đất.
Càng dở là, giúp không được gì thì thôi, mấy đứa ma mới còn đặc biệt thích dùng kỹ năng công kích đoạt một kích cuối. Vì thế điểm pháp lực lãng phí không ngừng, còn nhìn nhau không vừa mắt.
“Sớm biết vậy thì mang mấy em gái rồi.” Lâm Mộc không kìm được thở dài.
Lúc này, con Goblin màu lam bị chọc giận. Nó mặc kệ chính mình lún trong cát, trên tay không ngừng tạo trụ băng, bắn ra phía ngoài.
Một cái bắn về phía Hàn Phong, một cái bắn về phía Hạ Viêm, một cái bắn về phía Trường Tương Tư, còn có một cái bay hướng Lâm Mộc, đúng là ai ai cũng có phần!
Người chơi né ra tứ phía, không rảnh để đánh trả.
Rất nhanh, hố cát biến mất, Goblin màu lam khôi phục tự do. Nụ cười nơi khóe miệng nó lạnh lẽo, lại tạo ra một trụ băng hướng Trường Tương Tư bay tới —— nó nhìn rõ ràng, lựa chọn mục tiêu dễ bắt nạt nhất trong bốn người, bởi vậy hạ thủ không chút do dự.
“Á.” Trường Tương Tư tránh không kịp, lãnh đủ, điểm sinh mệnh hốt nhiên -22. Cô ta cả kinh, cao giọng la hét, “Nhanh thêm máu!”
Hạ Viêm thờ ơ, “Thêm máu có ích lợi gì? Đã bị công kích, không phải kỹ năng sẽ bị cắt đứt sao? Cô nên nhanh nhanh dùng kỹ năng ‘Quấn Quanh ’, trói chặt quái tinh anh đi.”
Trường Tương Tư làm sao lại không rõ đạo lý này? Chỉ vì muốn cướp kích cuối cùng, nên mới cố ý giữ kỹ năng. Giờ phút này phát giác tình huống không ổn, lập tức sử dụng kỹ năng.
Giây tiếp theo, dây leo quấn quanh, đem Goblin màu lam trói như cái bánh tét.
Hàn Phong cũng không khách khí, gọn gàng hoàn thành kích sát.
Với một tiếng rên cuối cùng, con Goblin màu lam biến mất không thấy nữa, nguy cơ được giải trừ.
Hạ Viêm trước tiên thêm máu cho Trường Tương Tư, chờ kỹ năng hết đóng băng, lại cho Lâm Mộc thêm máu hai lần, rồi mới dừng tay.
Mà lúc này, tiến độ nhiệm vụ đã biến thành ——
【 Nhiệm vụ mặc định một: Lượng trị liệu lớn hơn 300. ( 130/300 ) 】
【 Nhiệm vụ mặc định hai: Tự tay giết 5 con Goblin. ( 3/5 ) 】
【 Nhiệm vụ tùy chọn hai: Thanh lý toàn bộ Goblin trong phó bản. ( 35/100 ) 】
Hạ Viêm muốn phun máu, mệt chết mệt sống nửa ngày, tiến độ nhiệm vụ mới được hơn nửa. Hai cái nhiệm vụ bắt buộc, chưa cái nào hoàn thành cả.
Lâm Mộc tuy điểm sinh mệnh đã khôi phục hơn phân nửa, nhưng điểm pháp lực vẫn còn thiếu đáng thương. Lúc này ngồi dưới đất nghỉ ngơi, ánh mắt ngơ ngác xuất thần, không biết đang suy nghĩ gì.
Trường Tương Tư cầm điện thoại, vẻ mặt có chút nôn nóng.
Lúc vào phó bản, cô ta cũng nhận được nhiệm vụ tân thủ, hiện giờ tiến độ như sau ——
【 Nhiệm vụ bắt buộc một: Tổng cộng tạo thành 400 điểm sát thương. ( 112/400 ) 】
【 Nhiệm vụ bắt buộc hai: Tự tay giết 5 con Goblin. ( 2/5 ) 】
【 Nhiệm vụ tùy chọn một: Tự tay giết 3 con Goblin tinh anh. ( 0/3 ) 】
【 Nhiệm vụ tùy chọn hai: Thanh lý toàn bộ Goblin trong phó bản. ( 35/100 ) 】
Dùng một câu hình dung, đó chính là cách kết thúc còn xa xa không hẹn……
Không hoàn thành nhiệm vụ bắt buộc, vậy chính là toi mạng! Trường Tương Tư nhắm mắt suy tư, cố gắng nghĩ cách.
Hàn Phong vẻ mặt cảnh giác, thời khắc chú ý động tĩnh chung quanh. Đột nhiên, sắc mặt ông ta đại biến, gấp giọng nói, “Không tốt, có mười con Goblin đang tới gần! Chạy mau!”
Mười con Goblin?? Mọi người kinh hãi.
“Đi mau, điểm pháp lực của tôi không đủ phóng thích Lưu Sa, không ngăn được chúng nó!” Lâm Mộc gào lên.
Trường Tương Tư tỏ vẻ, “Đánh không lại. Quấn Quanh là kỹ năng cho một mục tiêu, số lượng nhiều hơn thì chịu.”
Hạ Viêm ngẫm tới hai cái kỹ năng hồi phục của mình, không muốn nói luôn.
“Nhanh nhanh nhanh!” Hàn Phong một bên chạy, một bên kêu, “Có hai con tinh anh lẫn trong đám quái, động tác chậm xác định là bị đuổi kịp!”
Vừa nói xong, hai con Goblin màu lam đã tạo ra trụ băng, phân biệt bắn về phía Trường Tương Tư và Hạ Viêm.
Trường Tương Tư không tránh, cứng rắn chịu đau. Cô ta hạ quyết tâm tập trung trốn chạy, ai ngờ điểm sinh mệnh -21, tốc độ di động đột ngột giảm xuống.
Hỏng rồi! Quên mất là bị trúng trụ băng sẽ giảm tốc độ.
Trường Tương Tư phát hiện, mình đúng là vội quá ngu người rồi.
Gay go là, sinh mệnh của cô ta vốn không max điểm, tổng cộng mới 33! Trúng công kích rồi, lượng máu lập tức giảm tới 12. Nghĩ vậy, mặt cô ta xanh mét, cảm giác chính mình đã bước nửa chân qua cánh cửa tử vong rồi.
Còn Hạ Viêm dừng chân, tận lực tránh né, cũng không tốt hơn chỗ nào. Cô mới tránh thoát một cái, một trụ băng mới đã cắm trên đường, chặn đường lùi của cô.
Quay đầu nhìn, Goblin màu xanh lục đang vung gậy đuổi đến. Nếu bị vây công, có dùng cả “Cấp Cứu” và “Thuật Trị Liệu” cũng vô dụng!
Hạ Viêm lòng lạnh một nửa, trong đầu chỉ còn lại một ý nghĩ. Chết thì chết đi, may mắn 30 vạn tiền nợ đã trả xong rồi.
Thời điểm mấu chốt, Hàn Phong dừng lại, quay người giơ cao pháp trượng, “Thuật Động Đất!”
Goblin chạy đến nửa đường, mặt đất đột nhiên sụp đổ, lộ ra hố sâu. Tiểu quái tựa như sủi cảo vào nồi, ào ào rơi xuống hố.
“Gai Đất!” Hàn Phong tiếp tục niệm chú.
Ngay sau đó, trong hố sâu mọc lên vô số gai đất, đem Goblin màu xanh một lưới bắt hết.
Trong giây lát, tám con tiểu quái bình thường bị tiêu diệt sạch sẽ, chỉ còn hai quái tinh anh.
Hàn Phong vẻ mặt không cao hứng, miệng ào ào mắng, “Mẹ kiếp, người mới đúng là phiền toái!”
Trường Tương Tư, “……”
Hạ Viêm, “……”
Các cô thế mới biết, hóa ra lúc trước Hàn Phong căn bản không dốc hết toàn lực. Lão làng nghiêm túc lên, có thể trực tiếp giây sát[1] tiểu quái bình thường.
Hạ Viêm liếc thanh pháp lực của Hàn Phong, không tự giác nhíu mày —— max là 70 điểm pháp lực, hiện giờ chỉ còn 34. Có thể thấy được đợt công kích vừa rồi hung tàn thì có hung tàn, nhưng không thể thường dùng được.
Có lẽ Hàn Phong cũng suy xét đến vấn đề sức bền, mới lấy đạn ma làm thủ đoạn công kích chủ yếu.
Vừa nghĩ rối rắm, Hạ Viêm vừa quẳng cho Trường Tương Tư một chiêu “Cấp Cứu”.
Điểm sinh mệnh +3, +3……
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, ba trụ băng theo hình chữ phẩm( 品) bay về phía Trường Tương Tư! Góc độ công kích của trụ băng cực kỳ xảo quyệt, mặc kệ mục tiêu né tránh thế nào, đều không thể thoát công kích.
Điểm sinh mệnh 18, nói không chừng cô ta sẽ chết. Hạ Viêm nắm chặt Pháp Trượng Tân Thủ, theo bản năng há mồm, “Trị……”
Câu kế tiếp còn chưa kịp nói ra, Trường Tương Tư đã nhanh nhẹn lấy bánh bao trong kho hàng tùy thân ra, vội vã ăn vào.
Bánh bao trắng: Sau khi ăn lập tức khôi phục 5 điểm sinh mệnh.
Thời gian lại qua một giây, dưới hiệu lực của “Cấp Cứu” , điểm sinh mệnh lại lần nữa +3.
Tiếp sau đó, một trụ băng đánh trúng Trường Tương Tư, cắt đứt hiệu quả của Cấp Cứu, tiện thể tạo thành 22 điểm thương tổn.
Vì thế ban đầu có 18 điểm sinh mệnh, +5, +3, lại -22, cuối cùng còn thừa 4 điểm, người chơi sống sót trong đường tơ kẽ tóc.
Hạ Viêm giơ Pháp Trượng Tân Thủ, đông cứng tại chỗ, ba chữ “Thuật trị liệu” rốt cuộc không nói ra. Nàng bình tĩnh hướng bên cạnh nhìn lướt qua, thấy Hàn Phong vô xùng không vui, liền biết Trường Tương Tư giấu vật phẩm hồi máu, không nói với ai.
Lúc này lộ át chủ bài, chạy tới cứu người, có lẽ mình sẽ giống đứa ngốc mất.
Nghĩ như vậy, Hạ Viêm quăng một cái “Cấp Cứu”, rồi không quan tâm nữa.
Trường Tương Tư thở hào hển, cảm thấy vạn phần may mắn —— còn may cô ta khôn khéo, không nói việc tìm được Hắc Thiết bảo rương với ai, bằng không chết chắc rồi!
Phía xa, Hàn Phong đen mặt, trong miệng lẩm nhẩm, “Sớm biết con bé này không ra gì, cứ để nó chết quách cho xong.” Nói xong, lấy khí thế chém người ném đạn ma pháp ra.
Lâm Mộc thấy những người khác không chạy, lanh lẹ quay lại tham chiến. Đạn ma pháp đánh trúng quái tinh anh, tạo thành 10 điểm thương tổn, đè bẹp người mới. Nhưng so với Hàn Phong, uy lực còn kém một chút.
Hạ Viêm cũng dùng đạn ma pháp bắn con quái tinh anh đó, tính toán tập hỏa công kích. Di động kịch liệt rung lên, thông báo lại một người chơi tử vong.
Hiện giờ, số người chơi còn sống chỉ còn lại sáu người.
**
~ Cần lắm một cái featured image >”< ~
[1] Nguyên văn Miểu sát : giết trong nháy mắt, một phát chết luôn