Editor: Đông Miên 
Tin tức này như sét đánh ngang tai, Chu Vân Kiến chớp chớp mắt, sau đó lại chớp chớp mắt, rồi cười phá lên, nói: “Các ngài đang đùa ta đúng không. Chuyện này không buồn cười đâu, có biết không?”  Y cảm thấy các Thị của Tư Thủy Giáo thật sự chẳng có khiếu hài hước gì cả. 
Hai Thị lại nhìn nhau cười, Thư thị hành lễ với Chu Vân Kiến, nói: “Giáo chủ, thuộc hạ xin lui xuống trước, để Sắc thị nói chuyện với ngài đi!” Dù sao để một nam nhân trung niên như Thư thị nói vấn đề này thì không được phù hợp cho lắm. 
Sau khi Thư thị đi ra ngoài, Sắc Thị mới nói với Chu Vân Kiến: “Giáo chủ, tình trạng của ngài hiện tại hình như là… không được tốt lắm đúng không?”
Chu Vân Kiến yếu ớt dựa vào đầu giường, không có sức lực xua xua tay, nói: “Bụng của ta rất khó chịu, buồn nôn, nhưng mà bây giờ cái gì cũng không nôn ra được. Muốn ăn thứ gì đó, nhưng mà cái gì cũng nuốt không trôi.” Mặc dù y cực kỳ không muốn tin tưởng chuyện mình mang thai là sự thực, nhưng mà những triệu chứng này quả thật giống y hệt với lúc đang mang thai. Dù vậy, Chu Vân Kiến vẫn không tin. Y đường đường là một cái nam nhân, từ khi còn học tiểu học đã bắt đầu được học những kiến thức về sinh lý tính dục của con người, biết rằng nam nhân không thể thụ thai. Nếu không được học trước chắc là y cũng thực sự tin rằng mình mang thai rồi đấy, chuyện này chỉ cần nghĩ thôi cũng đã thấy đáng sợ rồi. 
Sắc Thị gật đầu, nói: “Đây quả thực là những biểu hiện của người đang ở trong thai kỳ, mặc dù thuộc hạ chưa từng mang thai, nhưng mà cũng có kinh nghiệm chăm sóc phu nhân của Tài thị trong suốt thời gian tẩu ấy mang thai. Giáo chủ yên tâm đi, thuộc hạ sẽ tận lực chăm sóc ngài.”
Chu Vân Kiến đầu đầy vạch đen, nói: “Tiền bối, ngài đừng đùa ta nữa. Bụng của ta chỉ là có chút không thoải mái, lại cộng thêm với việc say sóng nên mới vậy thôi, qua hai ngày nữa là sẽ khỏe lại.” Hơn nữa thời tiết hôm nay rất xấu, trời bên ngoài vừa mưa vừa có tuyết, trên thuyền không có điều hòa, cho dù có mặc áo lông vũ dày cộp vẫn cảm thấy có chút lạnh. Nguyên Bảo mang thêm than hồng đến cho y, bên trong phòng mới ấm lên một chút. Nhưng mà tâm trạng vẫn cứ mãi khó chịu, chẳng hiểu sao lại muốn nổi giận. Cũng may là tu dưỡng của y rất tốt, từ trước đến nay cũng không dễ dàng nổi cáu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play