Editor: Hanh Doan
Võ Đế hoàn toàn nghe không hiểu, vẻ mặt mê mang nhìn y, hỏi: “Sữa chua là thứ gì?”
Chu Vân Kiến không nhịn được mà phì cười, vừa cười vừa đỡ lấy bả vai Võ Đế, vùi mặt vào vai hắn, trả lời: “Chính là….. một loại nước uống đóng chai, màu trắng ngà, hương vị ngọt ngào.”
Thật ra từ lóng này xuất phát từ một bài đăng tìm kiếm sự giúp đỡ trên mạng internet, người đó hỏi chồng mình rằng chỗ nào lớn bằng bình sữa Nutri, một ngụm uống không hết. Có người liền comment hỏi chủ tus là uống có ngon không?
Chu Vân Kiến cũng rất tò mò, uống ngon sao?
Bỗng nhiên nhận ra vấn đề gì đó, Võ Đế không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Chu Vân Kiến, hắn cảm thấy cuộc đời này của hắn đã vấp ngã trên người Chu Vân Kiến mất rồi. Còn chưa chờ hắn mở miệng, Chu Vân Kiến đã như đứa trẻ lanh lợi, cười nham nhở nói: “Thủ lễ hiếu hiền, thủ lễ hiếu hiền, thần biết rồi, thần nhất định sẽ thủ lễ hiếu hiền. Ngài yên tâm, thần tất nhiên là biết thân biết phận.”
Mọi lời nói đều bị y nói mất rồi, Võ Đế còn có cái gì để nói nữa đâu. Hắn đành phải một lòng một dạ dịch chuyển trọng tâm đến vấn đề ăn uống. Suốt bữa cơm, hai người bọn họ cũng không nói thêm câu nào nữa. Cả dọc đường trở về, Võ Đế vẫn luôn trầm mặc ít nói, vẻ mặt cứ như không biết nên đối mặt với nhau như thế nào. Điều đó làm cho Chu Vân Kiến ngứa ngáy tâm gan, quả thực không hiểu sao trên đời lại có người trong sáng đến như vậy, thật sự là nhịn không được….. muốn đè hắn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT