Editor: Hanh Doan
Cùng với vẻ mặt bối rối của Chu Vân Kiến, Võ Đế cũng đang cố gắng nhịn xuống vẻ xấu hổ trên mặt.
Chuyện này bắt nguồn từ cuộc trò chuyện của Chu Vân Kiến và Lâm Hải, lúc ấy Chu Vân Kiến kêu Lâm Hải đưa tai lại gần, liền nói nhỏ vào tai Lâm Hải một câu: “Thuyết phục Hoàng Thượng tới sủng hạnh ta.”
Nội tâm Lâm Hải lúc đó vô cùng khiếp sợ, nhưng rồi vẫn thuận theo chuyện thường tình mà làm. Hai người Đế Hậu sau khi đại hôn vẫn chưa hoàn thành lễ hợp cẩn, tuy là đã làm lễ hợp cẩn, nhưng lại chưa có làm chuyện hợp cẩn. Lâm Hải nhìn rất rõ tấm lòng của bệ hạ, hắn chỉ là….. quá coi trọng vấn đề hai tâm hiểu nhau. Kỳ thật nhìn từ góc độ của một thái giám không hiểu tình là gì thì làm lễ hợp cẩn không phải cũng như thế sao?
Vì thế ngày hôm sau, ông canh chuẩn thời cơ, đem ngọc bài trình tới trước mặt Võ Đế. Cũng tận tình khuyên nhủ: “Nếu vạn tuế gia thật sự có ý với Hoàng Hậu điện hạ thì sao không trực tiếp sủng hạnh điện hạ luôn đi?”
Từ ngày hôm qua trở về, mỗi khi Võ Đế thượng triều hay phê tấu chương đều có chút hoảng hốt. Không nhịn được mà cứ luôn nghĩ tới những lời mà mình đã nói sau khi say rượu, thật ra trước kia hắn cũng có uống rượu, mặc dù đã tự hạn chế, ở nơi lạnh giá như Bắc Cương, uống chút rượu cho ấm người là tất yếu. Nhưng trong sự tự kiềm chế mạnh mẽ, cho dù có uống say, cũng chỉ ngủ một giấc mà thôi. Huống chi khi hắn uống say đều sẽ bảo trì mười phần thanh tỉnh.
Nhưng ngày hôm qua lại hoàn toàn không giống như vậy, cái cảm giác này khiến hắn cảm thấy xa lạ, càng làm cho hắn cảm thấy khủng hoảng. Vào những lúc đối mặt với Chu Vân Kiến, tâm Võ Đế đã hoàn toàn thả lỏng xuống. Không biết sự tự tin này đến từ đâu, hắn đã tín nhiệm Chu Vân Kiến trăm phần trăm. Cho nên ở trước mặt y, bản thân mới thực sự say.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play