Editor: Hanh Doan
Những đồn đại về vị nghĩa sĩ Thịnh Vân thì Chương đại nhân cũng đã từng nghe qua. Khi ông nghe thấy Thịnh Vân lại là đương kim Hoàng Hậu điện hạ, nghĩ đến đó, Chương đại nhân cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Người có thể nghĩ ra nhiều đồ vật có lợi đối với đời sống người dân như vậy, tất nhiên là cũng có thể nói ra những lời hiên ngang lẫm liệt như vậy.
Chỉ là, về đời sống của Đại Yến, thì Chương đại nhân vẫn là hiểu rõ ràng hơn Chu Vân Kiến. Vì thế ông liền nói ra những nghi ngờ trong suy nghĩ của mình: “Thịnh Vân công tử, lão hủ nói câu này không phải chứ, tuy rằng những món ăn mà ngài sáng tạo ra cực tốt, nhưng….. những bá tánh của Đại Yến hiện giờ không phải ai cũng có thể dùng dầu ăn. Chiên xào nấu nướng đều cần đến dầu. Nhưng không chỉ những hộ gia đình bình thường, cho dù là nhà giàu thì cũng không phải là mỗi bữa cơm đều có thể dùng đến dầu ăn. Chiên xào nấu còn không dễ làm, huống chi là cần phải tiêu hao một lượng lớn dầu ăn chứ?”
Thật ra, Chu Vân Kiến không hề nghĩ tới điểm này, nhưng mà chuyện này cũng không khiến y phải lo lắng. Chu Vân Kiến cười cười, nói: “Chương lão gia nói rất đúng, cái này không phải, ta đã vì chuyện này mà tìm ra phương án giải quyết rồi đây.”
Vừa nghe đến bốn chữ phương án giải quyết, Võ Đế cùng Chương đại nhân đều cùng nhau nhìn về phía Chu Vân Kiến. Chu Vân Kiến chỉ tay về phía trước, chỉ thấy một nhóm các cô nương và bà tử đang bưng vài sọt đậu phộng với vài rổ dâu tây lại đây. Vừa thấy đậu phộng và dâu tây đã được rửa sạch sẽ, trên mặt còn vương vài giọt nước.
Chu Vân Kiến thấy cảnh này liền muốn cười, các cô nương này thật là chu đáo quá mức rồi mà, rửa sạch dâu tây thì cũng thôi đi, ngay cả đậu phộng cũng được rửa sạch bong. Đậu phộng được bóc vỏ ra là sạch sẽ nhất, trừ phi làm đậu phộng luộc, nếu không thì không cần phải rửa qua nước. Nhưng mà nếu đã rửa sạch rồi thì liền luộc một nồi cho mọi người thưởng thức cũng được.
Vì thế y liền phân phó mấy người phụ nữ đem một sọt đi luộc, còn lại thì cầm một thau đồng tới đây, bóc ra được một thau đậu phộng. Trong lúc chờ đợi, Chu Vân Kiến dạy cho Võ Đế làm vài lần bắp rang. Y còn bọc thêm bên ngoài một cái túi lưới mà mấy người phụ nữ đã bện thành từ vỏ bắp, như vậy sẽ không cần lo lắng bắp rang sẽ bị bắn tung tóe trên mặt đất. Võ Đế còn rất nghiện, chơi đến vui vẻ vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play