EDITOR: NGUYỄN QUYÊN
Vốn tưởng rằng chung sống với nhau lâu như vậy, đáng lẽ hắn ta phải miễn nhiễm với những lời làm người khác kinh ngạc của Hoàng hậu chứ, tuy nhiên hôm nay nghe những lời này lại vẫn khiến hắn ta như máu sôi chảy ngược. Võ Đế không thể kiềm chế sự kích động của mình, lại quấn quýt lấy Chu Vân Kiến lần nữa. 
Xong xuôi, cả hai ôm nhau ngủ nhưng không ai ngủ được. Cuối cùng Võ Đế đã nói với Chu Vân Kiến những lời thật lòng: “Kiến Kiến, thực ra trẫm không ghét những lời ngươi nói, mà là do trẫm không thể kiềm chế được bản thân mình mỗi khi nghe ngươi nói những lời này.” 
Chu Vân Kiến kinh ngạc nhìn Võ Đế, nói: “Hoàng thượng, vậy là vẻ mặt lãnh đạm trước kia đều là đang giả vờ sao?”
Võ Đế lắc đầu, thẳng thừng phủ nhận: “Không phải, trước khi gặp ngươi, trẫm thật sự không có ham muốn gì đối với phương diện này, sau khi gặp được ngươi, nói chính xác là trong khoảng thời gian chúng ta sống chung với nhau. Trên thế giới này sẽ không có người thứ hai nào mỗi lần rảnh rỗi thì cùng với trẫm nghiên cứu tam lộ. Vốn dĩ, lúc đầu trẫm chẳng mảy may chú ý, nhưng giờ đây trẫm không thể thoát ra được nữa rồi.” 
Chu Vân Kiến lộ ra vẻ tức giận, cười nói: “Vậy tại sao Hoàng thượng không đổi khẩu vị khác đi? Đổi khẩu vị mềm hơn, trẻ hơn.”
Võ Đế trả lời: “Kiến Kiến nhỏ hơn trẫm bảy tuổi...”  Thành thật mà nói, trẫm có chút không nỡ, Kiến Kiến chỉ mới có hai mươi tuổi lại phải sinh cho trẫm hai đứa con.  Đó có lẽ là ý nghĩa của câu ôm hai người trong ba năm, phải không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play