EDITOR: NGUYỄN QUYÊN
Chu Vân Kiến cũng không ngờ rằng hình truy nã của y lại bị rơi từ ngựa xuống, đúng là cẩn thận mấy cũng có sơ sót. Có điều nó đã giúp ích cho y, kết quả là người dân trong và ngoài đường phố của kinh thành đều đi diễu hành vì y. Ít nhất là trên bề mặt, nó đã trở nên vô cùng hỗn loạn.
Vừa cười vừa dùng bút lông vẽ ra những địa điểm có thể xâm lược của năm nước nhỏ, Chu Vân Kiến bất đắc dĩ nói: “ta cũng sớm biết mọi người sẽ thay đổi sắc mặt nếu biết ta dùng thân phận Thịnh Vân, cũng may là mọi người đều rất lý trí và không làm mấy hành vi cực đoan kích động.”
Tần thị đứng bên cạnh nói: “Giáo chủ, chuyện này xuất phát từ công lao của người. Triết lý của người vốn là nguyên tắc đại hòa hợp, người làm ăn mà nói hòa hợp kiếm tiền, ngài mở trường chính nghĩa để các học sinh đoàn kết, chung sống hòa thuận. Người còn khuyên những người có mâu thuẫn trong gia đình nên hòa thuận, mọi việc đều suôn sẻ. Cho dù không còn cách nào khác, người cũng đã chủ trì ly hôn, cuối cùng lại hòa giải. Mặc dù người dân phàn nàn về người, nhưng họ luôn giữ vững chữ “hòa”. Chắc người không biết đó thôi, vẫn có những tập đoàn nòng cốt chủ động duy trì trật tự. Chỉ nói chúng ta chỉ thể hiện sự tức giận và bất công không ở trong lòng chứ tuyệt đối không làm hỏng hay tổn thương bất cứ điều gì.”
Chu Vân Kiến cũng không ngờ mình lại có sức hấp dẫn như vậy, dương dương tự đắc nói: “Haha, xem ra ta cũng có bản lĩnh lãnh đạo, lần này đánh lớn như vậy, không biết pháp sư sẽ đột nhập từ phía nào. Hoàng đế chắc cũng đã đi tới Bắc Cương rồi, phải không? Ngài ấy nói rằng rất có thể Thi Ân sẽ đích thân dẫn một đội quân đánh chiếm Bắc Cương, cũng đoán rằng bọn họ có thể sẽ điều động binh lính từ năm quốc gia đến Bắc Cương và đột nhập từ phía Bắc Cương rồi trực tiếp chiếm lấy Yến Kinh.” Dù sao, Bắc Cương gần với biên giới của Yến Kinh nhất.
Chu Vân Kiến và Võ Đế đã lên kế hoạch này từ bốn tháng trước. Trên thực tế, kế hoạch lớn này đã được dàn dựng một lần trong lịch sử, nhưng vì sự can thiệp của Chu Vân Kiến nên kế hoạch này đã được tiến hành sớm hơn nhiều năm. Vốn dĩ, sự việc này lẽ ra phải xảy ra sau khi Thái tử trưởng thành, còn Võ Đế thì vô cùng phiền não trước sự quấy phá của các nước láng giềng. Binh mã của Bắc Cương thì mạnh, Đông Hải thì bóc lột vơ vét của dân. Ba quốc gia nhỏ khác muốn thoát khỏi tình trạng khó khăn và sống một cuộc sống tốt hơn. Bọn họ có cùng mục tiêu và cùng suy nghĩ, vì vậy họ đã tập hợp lại để tấn công Đại Yến.
Điều được dàn dựng vào thời điểm đó là Võ Đế bị thương nặng trong cuộc đi săn mùa đông và bất tỉnh. Mặc dù sẽ rơi vào tình trạng dầu sôi lửa bỏng nhưng cũng không còn cách nào khác. Thái tử trị quốc, một số quan thần không phục. Thảm họa phát sinh từ trong khu vực địa phương, nội loạn xung đột bắt đầu khắp nơi. Lần này có Chu Vân Kiến ở đây diễn một vở kịch thì nó trở nên tự nhiên hơn. Để khiến những nước láng giềng càng tin chắc sự việc này hơn, Chu Vân Kiến còn tổ chức một cuộc tập trận quy mô lớn bên ngoài kinh thành. Trong quá trình diễn tập còn sử dụng huyết tương mô phỏng như sử dụng dâu tây, nói thật là binh lính cảm thấy máu lưu thông ít hơn một chút, không đủ cho bọn họ ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT