Editor: Bạch Tử Tuyết Linh
Một tiếng nương này khiến Chu Vân Kiến kêu dở khóc dở cười, y vừa muốn sửa đúng nên gọi cái gì, Loan phu nhân đã liền đỡ eo đi tới. Bà ấy đầu tiên là thấy được Kiến Kiến, trên mặt liền lộ ra biểu cảm vui sướng. Rồi sau đó liền thấy được trong lòng ngực hắn ôm một đứa nhóc con, còn có một đứa nhóc con bế trong tay.
Loan phu nhân trước ngơ ngẩn một chút, vẻ mặt bối rối nói: “Lời này là như thế nào mà nói, nếu là ta sinh được là đứa con gái, lúc này phỏng chừng ta phải xông lên đi ôm cháu ngoại. Kiến Kiến, hài tử trộm từ nơi nào tới vậy?”
Chu Vân Kiến đầy đầu hắc tuyến, nói: “Nương, người...... Nghe con giải thích.”
Tiểu Đoàn Tử cũng đi theo xem náo nhiệt: “Nương...... Giải thích!”
Chu Vân Kiến: “...... Câm miệng! Kêu ngoại tổ mẫu hảo!”
Tiểu gia hỏa lớn như vậy, đúng là thời điểm nói như vẹt. Người khác nói cái gì, nó liền thích học cái đó. Đặc biệt là thích đi học theo mẫu thân, làm không biết mệt. Đây là bước đầu tiên tiểu tài tử để học nói chuyện, Chu Vân Kiến lại không thể ngăn cản không để nó học. Chỉ có thể ở đằng kia vẻ mặt ngốc đến nhìn về phía Loan phu nhân, lại thấy Loan phu nhân xoa eo cười đến ngửa tới ngửa lui, tiến đến ôm chặt Đoàn Tử, vừa muốn đưa miệng lên hôn một cái, tại thời điểm đang nhìn xem dung mạo của nó thì ngơ ngẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT