Editor: Hanh Doan
Rốt cuộc Chu Vân Kiến cũng không ở cữ trong Hậu Khôn Cung được đủ một tháng, với tính tình thích nhảy nhót lung tung này của y, chưa đến nửa tháng đã trộm ôm Đoàn Tử với Viên Tử bỏ trốn rồi. Dù sao tàu điện ngầm cũng đi thẳng từ phòng y đến Thanh Vân sơn trang. 
Y có quá nhiều chuyện cần làm, nằm một chỗ là không giải quyết được bất kỳ việc gì. Dã tâm hiện tại của y có hơi lớn, cảm giác bị Hoàng Thượng chiều hư rồi.
Mỗi lần có bất kỳ khó khăn gì, y đều sẽ duỗi tay xin Hoàng Thượng, Hoàng Thượng cũng sẽ không keo kiệt mà cho y trợ giúp lớn nhất. Lúc trước y còn do dự một chút, sau đó thì chẳng còn biết xấu hổ nữa. Hiện giờ lại càng trầm trọng hơn, ham muốn vô độ.
Trước kia y còn có chút áp lực tâm lý, mỗi khi ra điều kiện với Võ Đế đều sẽ thấy hơi hơi chột dạ. Từ sau khi sinh Đoàn Tử liền không còn những áp lực tâm lý đó nữa. Thậm chí có thời điểm được một tấc lại muốn tiến một thước, tình trạng này có vẻ không được tốt lắm. Nhưng mà cảm giác này lại rất là sảng khoái!
Chu Vân Kiến khẽ thu hồi lại vẻ đắc ý trong lòng, bấm mở hệ thống, nhận nhiệm vụ mới. Như y dự đoán, nhiệm vụ mới quả nhiên là lắp đặt năm tuyến đường sắt nối liền hai tỉnh. Cũng may, thời hạn hoàn thành năm tuyến đường này là nửa năm, nếu không Chu Vân Kiến cũng phải khóc thét.
Y phát hiện, từ khi bắt đầu làm nhiệm vụ bản thân thường hay muốn khóc, nhưng mỗi lần đều có thể biến nguy thành an, quả thực như có quý nhân phù trợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play