David nhắm hờ mắt nói vẻ buồn rầu: “Tôi muốn ở một mình!”
Quản gia lặng lẽ rời đi, lúc đóng cửa còn không quên nhắn nhủ vài câu: “Muộn rồi, cậu nên ngủ sớm thì hơn, khi nào tiểu thư trở về tôi sẽ báo với cậu.”
Cánh cửa khép lại David thở dài không thôi vừa nãy anh đã quá mất bình tĩnh rồi. Anh cầm bức ảnh trên mặt bàn lên ngắm nhìn rồi đặt vào trong lòng đứng dậy đi về phía giường ngủ.
“Nhất định em sẽ ở bên cạnh tôi.”
------------
Đêm dài đằng đẵng ngoài trời gió thổi mạnh, trong xe Cố Nam Khê giật mình tỉnh giấc. Đầu cô vẫn tựa vào vai anh, cô ngẩng cổ lên tay đưa lên cổ xoa bóp một chút. Cô không ngờ rằng mình lại ngủ quên mất từ lúc nào. Nhìn sang người đàn ông bên cạnh lại càng cảm thấy an toàn. Hơi thở của anh đều rất ấm áp. Khi ngủ vẫn rất đẹp trai, đôi mày có vẻ hơi nhau lại, mũi cao, cả gương mặt góc cạnh như tạc tượng đẹp đến từng tỉ lệ. Ấn tượng nhất có lẽ vẫn phải kể đến đôi môi kia, trông nó thật mềm làm sao. Cố Nam Khê không nhịn được mà đưa tay lên suýt nữa thì chạm vào rồi, có lẽ lý trí đã kịp nhắc nhở cô rụt tay lại. Cô vừa rụt tay lại thì Hàng Cẩn  cũng mở mắt, bộ dạng như biết cô vừa mới làm gì vậy.
Miệng anh khẽ cười một cách tà mị, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía cô: “Sao? Có phải cảm thấy anh đẹp trai không cưỡng lại được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play