Trên đường về nhà, cô cất giọng hỏi: “Em tên là gì?”
Cố Nam Khê xoa đầu đứa nhỏ, ánh mắt hiền dịu nhìn thằng nhỏ lanh lợi. Hàng Cẩn  bên cạnh quan sát cô, cô thực sự rất thích trẻ con. Nếu con của họ vẫn còn chắc chắn sau này cũng sẽ lanh lợi và đáng yêu như vậy. Chỉ là đã không còn gì nữa rồi, bây giờ đến anh là ai cô cũng không còn nhớ nữa. Quá khứ của hai người có lẽ là nỗi đau vùi sâu trong tâm trí anh. Hàng Cẩn  chăm chú nhìn cô đến nỗi quên đi hai người đang ở trên xe và có Doãn Thiên An tinh nghịch kia nữa.
Cố Nam Khê đỏ mặt nhìn sang một bên, Doãn Thiên An bên cạnh nhìn anh cười nham hiểm. Một lát sau anh mới hoàn hồn, ánh mắt sắc lạnh lườm qua cậu bé. Bộ dạng nó bám lấy cô không buông, liên tục đưa ánh mắt khiêu khích về phía anh làm anh nghi ngờ liệu có phải nó cũng thích cô rồi không.
Xe dừng lại bên một biệt thự giản dị, bảo vệ chạy ra mở cửa giúp anh, một nhà ba người ai nhìn vào cũng tưởng họ là một đôi vợ chồng trẻ. từ ánh mắt cho đến hành động anh dành cho cô đều rất dịu dàng. Doãn Thiên An lúc này đã ngủ say trong lòng Cố Nam Khê, vẻ mặt của thằng bé khi ngủ vẫn rất đáng yêu. Hàng Cẩn  đưa tay bế lấy thằng nhỏ giúp cô, còn cô đỡ giá vẽ trên xe xuống. Trời cũng tối hơn rồi, không khí mát lạnh của căn biệt thự thổi vào cả một rừng hoa hướng dương đang trong độ nở hoa. Vẻ đẹp cổ kính nhưng cũng không mất phần hiện đại.
Cố Nam Khê bất ngờ bởi vẻ đẹp này, có chút quen thuộc nhưng cũng có chút lạ lẫm. Đầu cô liền lấp ló một vài hình ảnh, tiếng khóc, tiếng cãi vã xen lẫn, tất cả xáo trộn trong đầu cô, cô thực sự không chịu được nữa mà hét lên, tất cả mọi vật xung quanh đều quay cuồng. Hàng Cẩn  vội đưa Doãn Thiên An cho quản gia, chạy về phía cô. Có phải cô đã nhớ ra điều gì rồi không?
Cố Nam Khê đẩy anh ra,ôm đầu đau đớn nằm dưới mặt đất. Anh ôm cô thật chặt dù bị cô ra sức đẩy, giọng nói quen thuộc liên tục lặp lại một câu: “Đừng sợ, có anh ở đây.” Cố Nam Khê ngất lịm đi.
Anh bế cô vào nhà, gọi bác sĩ tới, chỉ là một vài đoạn kí ức xai trộn tạm thời cô vẫn chưa thể tiếp nhận được nhưng cũng có lẽ là những kí ức cũ là một cú sốc tinh thần với cô nên cô luôn trốn chạy, tìm cách quên đi. Ngồi bên cạnh giường của cô, tay anh nắm chặt tay cô, hôn lên bàn tay thô ráp, vết sẹo cũ vẫn còn trên đó, trái tim anh vô thức bị bóp nghẹt. Tất cả là lỗi của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play