Cố Nam Khê nhìn Hàng Cẩn do dự, cuối cùng thì vẫn không nhịn được mà đồng ý. Hàng Cẩn giúp cô bê giá vẽ ra ngoài, cô cầm chiếc túi giúp Thẩm Giai Di. Giá vẽ được bỏ trong cốp xe, hai người ngồi cạnh nhau, cô có chút bối rối.
Hàng Cẩn bắt chuyện với cô: “Cô tới đây có việc gì sao?”
Cố Nam Khê thản nhiên trả lời: “Tôi có tham gia một lớp nghệ thuật đương đại gần đây.”
“À.” Tiếng à kéo dài sau đó dừng lại, không khí rơi vào im lặng, cô có chút gượng gạo. Cô quay sang định nói với anh điều gì đó nhưng rồi tiếng chuông điện thoại cản lại.
Cố Nam Khê nhấc điện thoại lên, đầu dây bên kia David lo lắng: “Khi nào em về? Ở bên đấy có ăn uống đầy đủ không?”
Từng lời nói của David làm cô ấm lòng, đối với anh trai này cô thực sự rất quý trọng. Vẻ mặt cô tươi cười đáp lại: “Em vẫn ổn, anh đừng lo lắng, dù sao thì em cũng đã lớn rồi có thể tự chăm sóc cho mình được anh đừng coi em như đứa trẻ lên ba như vậy.”
Tiếng của người đàn ông kia vẫn rất dịu dàng: “Sao có thể không lo lắng chứ, lúc em đi anh đã kêu người tới chăm sóc nhưng em lại không chịu anh đành phải chiều theo ý em thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT