Cướp Nam Phụ Xong Chuồn Kích Thích Thật

Chương 97: Thân vương Huyết tộc đầy tham vọng (11)


10 tháng

trướctiếp

“Chỉ có loại đàn ông vô dụng khi gặp chuyện mới nói chia tay thôi.” Celtic dùng hai tay chống má, cười nói.

“Việc nhỏ không nói, nhưng chuyện lớn không thể điều hoà thế này chỉ sẽ khiến hai người cùng đau khổ thôi.” Lâm Túc cười nói: “Khi nào nên dứt khoát thì phải dứt khoát, không dứt khoát sẽ loạn.”

Hắn vẫn thong dong như lúc đến, hắn đứng dậy, vỗ nhẹ lên mặt Celtic: “Hẹn gặp lại, người ta yêu.”

Hắn không chút do dự quay người rời đi, nhưng ngay khi hắn sắp đi khỏi, Celtic kéo tay hắn lại, cậu hơi cao giọng hỏi: “Làm người yêu của ngươi có lợi ích gì?”

Lâm Túc đứng đưa lưng về phía cậu, cười nói: “Tất cả mọi thứ của ta đều thuộc về em.”

Không cần hỏi, “tất cả” ở đây bao gồm cả máu của hắn.

Đây thật sự là một đề nghị khiến Huyết tộc cực kỳ động lòng, đồ ăn cực kỳ ngon miệng mình đã nhớ thương cực lâu bây giờ lại cam tâm tình nguyện hiến máu tươi cho cậu.

Nhưng tiếc là vẫn còn một vấn đề then chốt mà đôi bên đều không chịu nhân nhượng.

Celtic nhìn về phía hắn, Lâm Túc không chút do dự rút tay mình ra khỏi tay cậu, hắn nói: “Hẹn gặp lại.”

Hắn đi rất thảnh thơi, Celtic vốn treo nụ cười tủm tỉm trên mặt, giờ này lại cảm thấy tức no.

Mặc dù người đó kinh diễm trước cậu, nhưng cũng có thể dứt khoát và quả quyết dứt ra, để đến cuối cùng, người bị vây bên trong chỉ có một mình cậu thôi.

Hắn không buộc cậu phải thoả hiệp, hắn chỉ đang để cậu tự quyết định.

“Chủ nhân…” Quản gia khó khăn lắm mới thoát thân khỏi yến tiệc, khi tới đã thấy ngay cảnh chủ nhân ngồi trong phòng khách cụp mắt suy tư gì đó.

Chủ nhân suy tư như vậy, thậm chí trông còn có chút cô đơn.

“Chuyện gì?” Khi nhìn sang hắn ta, Celtic đã treo nụ cười trên môi.

Bị nhân loại kiềm chế tuyệt đối không phải một chuyện vui vẻ gì cho cam, cậu phải nghĩ cách kiềm chế lại hắn mới được.

Quản gia cung kính nói: “Yến hội đã kết thúc rồi, khách khứa đang ra về, thức ăn của ngài cũng đã được chuẩn bị xong.”

“Vẫn chưa phát hiện được máu tươi cấp đặc biệt mới sao?” Celtic cụt hứng hỏi.

Quản gia cung kính đáp: “Đã phát hiện rồi, y là một nhân loại bên cạnh Thuỷ tổ, tên là Ian.”

“Ian…” Celtic lặp lại cái tên này một lần rồi đột nhiên bật cười: “Nghĩ cách lấy được máu của y đi.”

Một khi được thưởng thức máu tươi cấp đặc biệt khác, máu của người đàn ông kia sẽ không kiềm hãm được cậu với mức độ lớn như thế nữa.

“Nhưng làm như thế có thể sẽ đắc tội Thuỷ tổ.” quản gia nói.

“Ngươi cảm thấy ta sợ hắn ta sao?” Celtic khẽ nhếch môi.

Thuỷ tổ tạm thời bị gạt sang một bên, việc quan trọng hơn cả bây giờ là khiến người đàn ông đó trả giá lớn vì dám đùa giỡn tình cảm của cậu.

Dám mạo danh thay thế Ian, có thể thấy không hẳn là hắn hoàn toàn không quan tâm đến cậu.

Lâm Túc rời đi quả thật rất dứt khoát, chuyện tình cảm vốn là lúc nào nên dứt khoát thì phải dứt khoát, không dứt khoát sẽ loạn, chấm dứt kịp thời cũng có thể tránh sau này xảy ra mâu thuẫn không thể điều hoà, không tốt cho cả hai người.

Tình cảm của nhân loại thuộc về kiểu có ký ức có chu kỳ, một tháng sau, kích thích do hormone dopamine tiết ra đều sẽ dần dần biến mất, không thể nào quên được người cũ chẳng qua là vì chưa gặp được người tốt hơn thôi.

“Thất bại rồi à?” Dịch Triết Lai đang bước lên xe ngựa, khi nhìn thấy bóng dáng Lâm Túc thì bước chân thoáng khựng lại.

Hắn ta cứ nghĩ tối nay người này sẽ thành công.

“Ừ, thất bại rồi.” Lâm Túc dửng dưng thừa nhận mình đã thất bại.

Không phải lúc nào làm nhiệm vụ hắn cũng thành công được trăm phần trăm, thừa nhận thất bại của mình không có gì phải nhục nhã cả.

Dịch Triết Lai ngồi xuống rồi nói: “Nguyên nhân là gì?”

“Hắn không yếu ớt tới độ đẩy một cái là ngã như Ian.” Lâm Túc nhìn về phía Ian đang ngồi trên xe: “Ta không muốn ép buộc hắn.”

Dịch Triết Lai nhìn Ian một cái, đăm chiêu nói: “Đúng là thế thật.”

Huyết tộc kiêu ngạo như Celtic có thể lên giường với nhân loại đã là chuyện cực khó rồi, nếu còn muốn hắn nằm dưới thân nhân loại thì quả thật còn khó hơn cả lên trời.

Mà Lâm Túc này trông thì nhã nhặn, nhưng thực tế cũng là một người đàn ông kiêu ngạo từ tận xương tủy, hắn khinh thường làm những chuyện như dùng sức mạnh bắt ép Celtic, cách giải quyết này rất phù hợp với phong cách của Huyết tộc, đây cũng là một trong những nguyên nhân Dịch Triết Lai tán thưởng hắn.

Ian hơi khó hiểu, y ngồi trên xe, mười ngón tay đan nhau, nói: “Ta đâu phải kiểu đẩy một cái là ngã đâu, cơ thể ta cũng rất cường tráng mà.”

Y rất chăm chỉ, mặc dù tay chân rất tinh tế như tiểu thiếu gia sống trong an nhàn sung sướng, nhưng hoàn toàn không phải kiểu trói gà không chặt kia, chỉ tiếc là thật sự kém vạn dặm so với Huyết tộc.

Dịch Triết Lai vươn tay ra nắm lấy quần áo của Ian, nhẹ nhàng nhấc y ra khỏi chỗ ngồi dễ dàng như nhấc một con mèo con, dùng hành động thực tế để nói với Ian mặt vẫn còn đang ngơ ngác rằng đúng là cơ thể y yếu ớt mềm mại chỉ cần đẩy một cái là ngã thật.

Khi Ian được đặt trở lại chỗ ngồi, y ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt nói với hắn ta: “Ta không phải nhân loại, không thể so sánh như vậy được.”

Sau đó tới lượt Lâm Túc đưa tay ra, cũng chỉ dùng một tay cũng đã đủ để dễ dàng nhấc y từ chỗ ngồi bên kia đến chỗ ngồi bên này.

Ian: “???!”

Mặt Ian đầy vẻ bối rối, mười ngón tay y đan vào nhau, hiển nhiên đang quanh quẩn bên bờ vực nghi ngờ nhân sinh.

“Mấy ngày nay nhớ trông chừng y cho kỹ.” Lâm Túc nhìn thoáng qua người đang ngồi bên cạnh, hắn nói: “Huyết tộc trong yến hội nhất định đã chú ý tới y rồi, nếu Celtic muốn thoát khỏi sự ảnh hưởng của ta, nhất định sẽ ra tay với y.”

“Ngươi vẫn chưa từ bỏ hắn ta à?” Dịch Triết Lai không hiểu lắm sao Lâm Túc này lại quan tâm tới Celtic như thế.

Hắn không ngại dạy cho Celtic một bài học, nhưng lại không để Celtic chết, rõ ràng đã định từ bỏ rồi, nhưng vẫn còn rất quan tâm.

“Vì một số nguyên nhân đặc thù, ta nhất định phải để hắn sống thật tốt.” Lâm Túc cười nói: “Không liên quan gì tới chuyện có từ bỏ hay không cả.”

Dù cho không thể yêu đương với nhóc con xinh đẹp đó, nhưng cậu vẫn là đối tượng nhiệm vụ.

“Ta hiểu rồi.” Dịch Triết Lai hơi nhướng mày nói: “Nếu hắn ta không có được Ian, hắn ta sẽ rất khó thoát khỏi sự ảnh hưởng của ngươi, hắn ta sẽ càng muốn thoát khỏi nó, chưa biết chừng còn tìm tới tận cửa gây phiền phức cho ngươi, ngươi đúng là khốn nạn quá mà.”

Trải qua bao nhiêu chuyện như thế mà vẫn sống được tới bây giờ, đương nhiên Dịch Triết Lai không phải kẻ ngốc.

Người đàn ông này không phải là người dễ dàng từ bỏ, đã để mắt tới thì dù dùng trăm phương ngàn kế sẽ cũng phải có cho bằng được.

“Cảm ơn đã khen.” Lâm Túc cười đáp.

Duyên phận là do con người tự sáng tạo, hắn không muốn cưỡng ép ai cả, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không thể làm cho người đó cam tâm tình nguyện.

Với sự bảo vệ của Dịch Triết Lai, không một Huyết tộc nào tấn công Ian thành công, thậm chí còn có một người trực tiếp mất mạng trong tay hắn ta.

“Chủ nhân.” Quản gia khom người quỳ trước mặt Celtic, thừa nhận sai lầm của mình: “Thật xin lỗi chủ nhân, đã hỏng việc rồi, chỉ sợ đã khiến đối phương chú ý, rất khó có cơ hội thành công.”

Một Thuỷ tổ và một nhân loại có thể đối đầu với

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp