Cướp Nam Phụ Xong Chuồn Kích Thích Thật

Chương 65: Cậu muốn có một người cá (5)


10 tháng

trướctiếp

Chuyện của Diệp Cảnh Phàm và Trình Kỳ được quyết định rất nhanh, tình cảm đến đúng lúc, quan điểm lại tương đồng, tuy rằng thi thoảng vẫn có chút bất đồng nhưng đôi bên đều nguyện ý nhường nhịn lẫn nhau thì sẽ không còn gì không thích hợp nữa.

Trước khi đi, Diệp Cảnh Phàm còn lặng lẽ hỏi Khương Đường: “Cậu định bao giờ thì cầu hôn anh ấy?”

Yêu một người cá nhưng lại để người ấy bị vây trong trạng thái không có cảm giác an toàn, đây là biểu hiện của hành vi vô trách nhiệm.

Khi Khương Đường nói chuyện với anh ấy hoàn toàn không có vẻ luống cuống như khi đối diện với Lâm Túc, cậu bình tĩnh nói: “Tôi đang chuẩn bị.”

“Ừm...” Diệp Cảnh Phàm thấy thái độ này của cậu có chút mới lạ. “Trước kia không phải cậu thường tránh xung đột với người cá sao?”

“Chẳng phải anh cũng vậy à?” Khương Đường liếc anh ấy một cái rồi nói.

“Trăm sông đổ về một biển.” Diệp Cảnh Phàm đội mũ nói: “Chúc cậu may mắn.”

Khương Đường đút tay vào túi áo khoác, gật đầu.

Đúng là Khương Đường đang chuẩn bị nghi thức cầu hôn, nhưng lần đầu làm chuyện ấy khiến cậu có suy nghĩ muốn tất cả mọi thứ đều chu toàn.

Lâm Túc có đồng ý gả cho cậu không? Tuy rằng anh đối xử với mọi người rất dịu dàng, nhưng thỉnh thoảng Khương Đường vẫn có cảm giác không chạm được đến trái tim anh.

Tinh võng có thể kết nối bằng vòng tay, cũng có thể quét hình ảnh 3D vào trong. Lâm Túc thành thạo sử dụng, ngồi trong phòng khách tư nhân được mô phỏng 3D, uống một tách cà phê không còn hơi nóng giống như đang chờ đợi một ai đó.

Tần Việt sử dụng mật mã để đi vào, không quên gõ cửa ra hiệu trước. Số lần hai người gặp mặt không tính là nhiều cũng không coi là ít, tuy nhiên lần nào anh ta cũng phải kinh ngạc choáng ngợp vì khí chất và tướng mạo xuất sắc của người cá này.

Anh không giống một người cá mới bước vào xã hội loài người. Chỉ riêng dáng vẻ vắt chân ngồi ở nơi đó thôi đã khiến anh càng giống một người quyền cao chức trọng bậc nhất rồi.

“Đợi lâu chưa?” Tần Việt ngồi xuống cười nói.

“Ngài đến đúng giờ lắm, là tôi tới sớm.” Lâm Túc không giả vờ khách sáo mà hỏi thẳng luôn: “Điều tra thế nào rồi?”

“Đúng như ngài nói, đã tìm được một cứ điểm rồi, nhưng nó đã bị phá hủy, có vẻ bọn chúng có một đường dây tình báo riêng nên mọi nhân viên cốt cán đều đã trốn đi từ trước, không thể tìm được ai.” Sắc mặt Tần Việt nặng nề.

Lúc đầu khi Lâm Túc yêu cầu điều tra về tổ chức nghiên cứu người cá hắc ám, anh ta còn không để ý lắm, dù sao bất cứ người dân Đế quốc nào cũng được sinh ra với suy nghĩ bảo vệ người cá trong đầu. Nhưng tới khi chính thức tìm hiểu nguồn gốc, anh ta mới phát hiện thật sự có một tổ chức giết hại người cá như vậy.

Vài thành viên lác đác bị bắt giữ đã khai ra mục đích nghiên cứu của họ, do số lượng người cá quá ít nên họ mới khát vọng người cá, khát vọng được nghiên cứu để người cá sinh sôi nảy nở với số lượng nhiều hơn, càng khát vọng nghiên cứu cách để cải tạo người bình thường trở thành người cá.

Nếu chỉ là nghiên cứu bình thường, không coi việc thương tổn người cá là cái giá phải trả thì mục đích này không hề sai trái. Tuy nhiên bọn họ lại sử dụng những người cá còn sống sờ sờ để giải phẫu, khiến một thân thể mềm mại tốt đẹp phải đầm đìa máu tươi, giãy dụa muốn sống không được muốn chết không xong. Thậm chí trong số đó còn có một người cá tự nhiên, cảnh tượng ấy thật sự nhìn mà kinh hãi.

Nếu chuyện này bị người khác phát hiện chứ không phải do anh ta điều tra ra, chỉ sợ toàn bộ Đế quốc Thái Bình Dương sẽ rung chuyển, tổ chức Tinh Minh sẽ đón tất cả người cá tự nhiên đi để bảo vệ sự sinh tồn của họ, càng không có khả năng để Trình Kỳ và Lâm Túc ở lại.

“Tôi sẽ tiếp tục điều tra, tuyệt đối không thể nhân nhượng những chuyện như vậy.” Tần Việt nói. “Cảm ơn ngài đã cung cấp thông tin cho Đế quốc, nhưng tôi cực kỳ tò mò không biết ngài đã lấy được những tin tức này từ đâu? Nếu tôi nhớ không lầm thì hình như cậu lên bờ chưa được bao lâu.”

Lâm Túc mỉm cười: “Làm một người cá đi từ biển sâu lên bờ, tôi để ý xem quốc gia này có lực lượng nào gây hại người cá hay không chẳng phải là chuyện đương nhiên sao? Ban đầu cũng chẳng phải toàn bộ người cá đều ký kết hiệp nghị với con người, chẳng phải mọi người đều rõ điều này à?”

“Ngài biết đến sự tồn tại của bọn họ thì cũng phải lẽ thôi, ngài đến từ nơi đó mà.” Tần Việt đồng ý với cách giải thích này, bởi vì lúc trước ở dưới biển sâu, người như Lâm Túc chắc chắn sẽ tương đương như một vị thủ lĩnh của người cá.

Có thể bọn họ không xuất hiện trước mắt con người, nhưng vẫn sẽ nỗ lực để tuân thủ hiệp nghị được ký kết lúc trước giữa người cá và con người.

Hơn nữa lúc ấy tàu nghiên cứu khoa học cũng nói, họ chỉ vô tình bắt được Trình Kỳ thôi, còn Lâm Túc thì tình nguyện trở về theo bọn họ.

Anh thật sự đơn thuần và ngây ngốc như mọi người nghĩ sao?

Đương nhiên là không.

“Xin lỗi vì đã hỏi cậu vấn đề này.” Tần Việt nói. “Nhưng hy vọng ngài tin rằng tôi không hề có ác ý, vài chục năm trước quả thực đã có quốc gia lợi dụng thân phận người cá để rắp tâm đánh cắp bí mật Đế quốc, đương nhiên, hiện giờ quốc gia đó đã bị tước đoạt quyền lợi sở hữu người cá.”

“Nếu tôi muốn ăn cắp, chẳng phải dùng dáng vẻ trước mặt Khương Đường kia đối phó với ngài sẽ tiện hơn sao?” Lâm Túc chớp mắt, sự thâm thúy sâu xa trong con ngươi của anh đã bị vẻ thiện lương và vô tội thay thế hoàn toàn, anh chỉ khẽ cười đã muốn thu hút tất cả vì sao: “Bệ hạ, ngài có sẵn lòng giao tính mạng của mình cho tôi không?”

Trái tim Tần Việt khẽ run lên, suýt chút nữa đã thốt ra lời đồng ý. Anh ta phải hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, cười nói: “Nếu ngài không có hứng thú với tôi thì không nên để tôi có hứng thú với ngài.”

Thứ gì người ta càng không biết thì sẽ càng muốn tìm kiếm thăm dò, mà trên người Lâm Túc lại tràn ngập những điều không biết như thế, hệt như một bí ẩn cực hạn. Dù Tần Việt biết rõ anh cực kỳ nguy hiểm nhưng vẫn vô thức bị anh hấp dẫn, đến khi hồn bay phách lạc mới giật mình nhận ra.

“Tôi đang trả thù vì ngài tùy tiện hoài nghi tôi khi chưa đủ bằng chứng.” Lâm Túc nói thẳng: “Tôi không có ác ý với Đế quốc, tôi chỉ muốn bảo vệ một người thôi.”

Người đó là ai thì vừa nghe đã hiểu.

“Được người cá bảo vệ là sự vô năng và sỉ nhục đối với nhân loại.” Tần Việt nói.

“Người cá vốn phóng đãng, năng lực sinh sôi nảy nở cực kỳ mạnh, sinh ra từ biển sâu, là kẻ săn mồi cao cấp nhất.” Lâm Túc cười nói. “Nhưng người cá bây giờ lại gầy yếu, chỉ có người cá tự nhiên mới sở hữu khả năng thai nghén cao, chẳng lẽ nguyên nhân không phải vì con người đã bảo vệ họ quá mức hay sao? Nhốt chim trong lồng quá lâu sẽ khiến nó dần quên đi cách bay, ngài nghĩ thế nào?”

Tần Việt cũng biết trạng thái cuộc sống bây giờ của người cá là một vòng tuần hoàn ác tính, nhưng có thể trắng trợn nói ra lý do mấu chốt của chuyện này thì Lâm Túc vẫn là người đầu tiên, hơn nữa anh còn là một người cá biển sâu với thể chất cấp S.

“Với cách nhìn này của ngài, đáng lẽ nên ở vị trí Hoàng hậu để thay đổi hiện trạng người cá sinh sống trên quốc gia này.” Tần Việt cười nói: “Đương nhiên không chỉ vì cách nhìn mà tôi thật sự rất mến mộ ngài.”

“Xin lỗi, tôi nghĩ giữa chúng ta chỉ có thể là hợp tác, chứ vĩnh viễn không thể là người yêu.” Lâm Túc đứng dậy, gật đầu một cái rồi rời đi.

Anh quay lưng không chút do dự làm Tần Việt thấy hơi hụt hẫng, anh ta chưa bao giờ vấp phải trắc trở như vậy từ ai. Đương nhiên anh ta hiểu đạo lý biết khó mà lui, nhưng chưa biết kết quả đã phải lui về, anh ta thực sự không cam lòng.

Lúc Lâm Túc tháo mũ bảo hiểm 3D ra thì thấy Khương Đường đang ngồi đối diện mình. Tiến sĩ Đường mặc áo blouse trắng trông vô cùng lạnh lẽo, nhưng phối hợp cùng đĩa trái cây đang cầm trên tay và ánh mắt nhìn thẳng khiến người ta cảm thấy cậu đang hơi hơi tủi thân.

Đúng, không sai, chính là tủi thân.

“Đây là quả Euler mới được đưa tới, rất tốt cho cơ thể của người cá.” Khương Đường đẩy đĩa trái cây tới nói: “Nhân lúc còn tươi thì ăn đi, anh về trước đây.”

Rõ ràng cậu đang rất tủi thân nhưng không hề nói ra, Lâm Túc nhìn theo bóng lưng cậu, đứng dậy nói: “Em đi gặp một người, anh không muốn biết là ai sao?”

“Là ai?” Khương Đường không quay đầu lại.

Cậu biết trước khi tất cả được quyết định, Lâm Túc sẽ có vô vàn lựa chọn, mà cậu thì không thể ngăn cản, chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ chuẩn bị của mình.

Lâm Túc cười nói: “Là Tần Việt, nhưng không phải hẹn hò đâu, em tìm anh ta vì công việc, nhưng nội dung chi tiết thì hiện giờ vẫn chưa thể nói cho anh biết.”

Với năng lực của Khương Đường có lẽ sẽ xử lý

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp