“Được rồi, ngủ thôi.” Lâm Túc ôm cậu, nhắm mắt lại.
Người trong lòng có chút lạnh lẽo, nhưng ôm vào thì lại hơi mềm mại, cơ thể Lâm Túc thì rất nóng, đắp chăn lên xem như giảm nhiệt, trái lại đi vào giấc ngủ rất nhanh.
Nhưng Bạch Cảnh Đường bị loại nhiệt độ này bao vây lại cảm thấy cả người đều mất tự nhiên, cậu nghe thấy tiếng hít thở vang lên bên tai, khẽ nghiêng đầu nhìn gương mặt khi ngủ của người đàn ông rồi ngẩn người.
Người này lúc tỉnh táo thì trong bụng toàn là suy nghĩ xấu xa, nhưng khi ngủ thì lại toát lên một chút cảm giác vô tội, cho dù hai mắt nhắm lại, cũng có thể nhìn ra được đường nét đôi mắt vô cùng xinh đẹp.
“Đã thấy được tôi của quá khứ chưa?” Bạch Cảnh Đường xoay người, nhẹ nhàng hỏi.
Lâm Túc không trả lời cậu, ngón tay của Bạch Cảnh Đường xẹt qua môi của anh: “Ôm tôi trong vòng tay, nhưng lại nói lời tình tứ với tôi của lúc trước...”
Vốn dĩ lúc Bạch Cảnh Đường nói ra câu này cũng chẳng thấy có gì, nhưng khi thốt ra khỏi miệng rồi mới chợt cảm thấy trong lòng có chút cay đắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play