Tiếng cửa được nhẹ nhàng đẩy ra dù rất nhỏ, song Lâm Túc vẫn phát hiện. Khi anh ngẩng đầu lên thì thấy gương mặt được hơi nước thấm ướt trong trắng hồng hào rụt lại sau cánh cửa. Động tác cẩn thận dè dặt của Bùi Thư giống hệt một chú thỏ bị đồ ăn dụ dỗ, không chờ người ta chạm vào nó thì nó đã ngậm đồ ăn cẩn thận rụt đầu lại.
“Có chuyện gì vậy?” Lâm Túc hỏi.
Anh không lên tiếng thì thôi, Bùi Thư vốn không có ý quấy rầy anh, anh vừa lên tiếng thì Bùi Thư biết ngay đã bị anh phát hiện, bàn tay cầm tay nắm cửa bỗng siết chặt, trái tim vốn đã thả lỏng vì tắm nước ấm lại bắt đầu căng thẳng.
Đứng sau khe cửa nói chuyện là không tôn trọng người khác, Bùi Thư đẩy cửa ra nói: “Không có việc gì, chẳng qua thấy sếp Lâm vẫn chưa ngủ nên tôi đến chào một tiếng thôi, tôi đi ngủ trước đây.”
Dáng vẻ của cậu cứ như chú thỏ bị bất đắc dĩ kéo ra khỏi hang, chỉ cần Lâm Túc đồng ý thì sẽ lập tức xoay người bỏ chạy.
Cậu không biết rằng nếu cậu ngoan ngoãn nghe lời thì Lâm Túc chưa chắc sẽ muốn bắt nạt cậu. Tư thế một lời không hợp lập tức bỏ chạy này, ngay cả con hổ đang buồn ngủ cũng sẽ bị khơi mào khát vọng săn mồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play