“Quả nhiên vẫn còn ít tuổi, chẳng lẽ ta
không nói thì là không nhớ ngươi sao?” Celtic vuốt vuốt tóc hắn, cố gắng tìm
lại lập trường của mình, cậu nói: “Không nhớ ngươi thì ta đến làm gì?”
“Nhưng mười lăm ngày rồi em không
đến...” Lâm Túc vùi đầu vào bả vai cậu, thở dài nói: “Ta còn tưởng rằng em sẽ
không đến nữa chứ.”
Con người là loài sinh vật vừa mong
manh vừa phụ thuộc, nếu hai người yêu nhau xa cách và không liên lạc với nhau
trong thời gian dài, hoàn toàn đồng nghĩa với việc ngầm chia tay.
Celtic thực sự đã từng nghĩ về chuyện
này, vì vậy bây giờ cậu vô cùng chột dạ: “Ta đang tu hành, hơn nữa mười lăm
ngày đối với ta vô cùng ngắn ngủi, nếu ngươi muốn ở bên ta thì phải làm quen
với quy tắc thời gian của ta mới được.”
Tuổi thọ của con người quá ngắn ngủi,
ngay cả khi sống đến lúc tự nhiên nhắm mắt xuôi tay thì cùng lắm cũng chỉ hơn
30000 ngày đêm, chỉ có hai ngàn lần của mười lăm ngày, thậm chí chỉ trong một
thời gian ngắn ngủi, người đàn ông tuấn tú trước mặt sẽ mất đi ngoại hình mà
hắn luôn tự hào, biến thành một dáng vẻ ít được yêu thích hơn.
Celtic đã quen với cuộc sống ngắn ngủi
của nhân loại, lúc này đây, không biết vì lý do gì mà cậu đột nhiên cảm thấy
hơi hoảng sợ.
“Đúng là thất thường.” Lâm Túc cười
khẽ, hắn nói: “Ta không biết khái niệm về cuộc sống vô tận là thế nào, nhưng ta
vẫn sẽ luôn nghe lời em.”
Trong cuộc sống vô tận, con người trên
thế giới này đều chỉ là người qua đường, hắ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.