Lười Biếng Không Thành Đành Phải Cứu Vớt Thế Giới

Chương 91: Quyển 4 - Chuyện xưa ở Thanh Châu (12)


10 tháng

trướctiếp

Thấy Lâm Nhiên dựng nhà gỗ lên, Giang Vô Nhai bỗng thấy hơi cạn lời.

Chiếc thuyền mà Giang Vô Nhai tìm được rất nhỏ, chỉ là thuyền gỗ nhỏ dẹp có hai mũi nhọn để đi câu, Lâm Nhiên đặt nhà gỗ đã được phóng to theo tỷ lệ nhất định ở đuôi thuyền, đuôi thuyền nhỏ hẹp chở ba chiếc nhà gỗ rộng, rất giống ốc sên đang kéo theo vỏ ốc.

Nhưng vỏ ốc sên sẽ không đè chết ốc sên, còn căn nhà gỗ này thì chưa chắc.

Giang Vô Nhai kéo Lâm Nhiên đang định hào hứng xông vào nhà về.

Giang Vô Nhai: “Cô nhóc, ngươi tới đây dã ngoại đấy à.”

Lâm Nhiên giải thích: “Khuyết Đạo Tử tiền bối nói ngài bị tổn thương vì tình, tam quan sụp đổ, vấn đề rất nghiêm trọng, ta định ở bên ngài một thời gian.”

Giang Vô Nhai: “... Tổn thương vì tình?”

Lâm Nhiên gật đầu lia lịa: “Vâng, bị tổn thương nặng nề vì tình thân đấy ạ.”

Giang Vô Nhai: “...” Đúng là cô nhóc tinh ranh.

Giang Vô Nhai nhìn nhà gỗ, lại hỏi nàng: “Ngươi biết bơi không?”

Lâm Nhiên lập tức ưỡn bộ ngực nhỏ của mình lên đầy tự hào: “Ta biết chứ!” Đây là một trong những kỹ năng hiếm hoi mà nàng biết, chủ yếu là vì xác suất xảy ra sự kiện “ngã xuống nước” trong các bộ cung đấu trạch đấu, nhỏ có Vương phi thần y ba tuổi, lớn có thú đế huyền huyễn tám tuổi khi nàng xuyên không tới xã hội cổ đại thực sự quá cao, nên nàng bắt buộc phải học một số kỹ năng... Ít nhất phải cứu nữ chính lên trước khi người ta chết đuối chứ.

Giang Vô Nhai mỉm cười với nàng, trước hy vọng tràn trề của Lâm Nhiên, hắn ôn hòa nói: “Biết bơi cũng vô ích, không nổi được trong nước Dao Hồ đâu, cất nhà đi, cùng lắm thì chừa cho ngươi một chiếc giường.”

Lâm Nhiên mếu máo.

Giang Vô Nhai: “Không được làm nũng, nếu không ngay cả giường cũng không có đâu.”

Lâm Nhiên lập tức chạy tới căn nhà gỗ của mình.

Nàng có tận mấy chiếc giường liền, nàng phải giữ lại chiếc giường to và tốt nhất!

Đến khi Giang Vô Nhai mở nắp nồi, hương thơm đậm đà của cá Văn Diêu xào bay khắp nơi, cuối cùng Lâm Nhiên cũng chậm rãi cất nhà gỗ đi, quay về bên hắn, lấy bát ra một cách ngoan ngoãn và tự nhiên.

Giang Vô Nhai quay đầu quan sát, quả nhiên nàng đã để chiếc giường lớn nhất lại, trên đó trải đầy chăn đệm, khiến con thuyền nhỏ vốn đã xập xệ càng chìm sâu hơn xuống nước.

Giang Vô Nhai quay đầu lại, nhìn Lâm Nhiên đang giơ cái bát trước mặt, ánh mắt hết sức vô tội và ngoan ngoãn.

Giỏi đấy, còn có hai mặt nữa à.

Trông đáng yêu như thế nhưng bụng dạ lại nhỏ nhen.

Giang Vô Nhai khẽ mỉm cười gõ thìa.

Ánh mắt Lâm Nhiên thoáng ngẩn ngơ.

Sau đó nàng thấy cái bát nặng hẳn.

Nàng cầm lên xem, trong đó đầy ắp thịt cá.

Giang Vô Nhai đã lấy phần bụng cá mềm nhất cho nàng.

Lâm Nhiên lập tức cười tươi như hoa.

Trời đã tối, sao giăng kín trời, làn sương mỏng manh lan rộng trên hồ Dao Trì, nhiệt độ không khí bỗng giảm hẳn, lạnh đến mức tạo thành lớp băng mỏng trên mặt nước.

Lâm Nhiên cất bát, lật đật chạy ra sau, một lát sau đã quấn chiếc chăn dày cộp về.

Giang Vô Nhai nhìn nàng, cảm thấy nàng trông như con gấu nhỏ tròn xoe vậy.

Lâm Nhiên quấn chăn ngồi cạnh Giang Vô Nhai, một lát sau, nàng lại đứng dậy, quấn chăn chạy về.

Sau đó, Giang Vô Nhai cảm nhận rõ mũi thuyền cong lên mà mình ngồi đang nhanh chóng chìm xuống, mực nước dâng cao một cách kiên định.

Giang Vô Nhai không quay đầu lại, một lát sau, tiếng bước chân lạch bạch chạy về vang lên, kèm theo đó là tiếng kéo lê vật nặng.

Giang Vô Nhai vỗ trán, bất đắc dĩ đứng dậy tránh đường, gấu Lâm lập tức đặt giường ở đầu thuyền, thành thạo trèo lên chiếc giường trông như giường sưởi c�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp