Lâm Nhiên rất hiểu Hề Tân.
Là người đứng đầu chuỗi thức ăn trong
gia đình, Hề Tân là một người cha xứng đáng, cả nàng và Giang Vô Nhai đều phải
làm việc theo ánh mắt cha Hề, nếu hôm nào cha Hề không vui, nhẹ thì luộc sầu
riêng với nước lã, nặng thì xào ớt với tỏi... Dù sao, chỉ cần ngươi ăn không
chết thì hắn ta sẽ dám để ngươi ăn đến chết.
Do đó, Lâm Nhiên đã rèn luyện được khả
năng đoán ý qua sắc mặt thần sầu, chỉ cần Hề Tân ngước mắt là Lâm Nhiên sẽ nhận
ra hắn ta đang khó chịu chỗ nào rồi vội vàng xoa dịu cha Hề, như thế thì Hề Tân
sẽ bỏ qua cho nàng, dồn hỏa lực vào Giang Vô Nhai... Thế là nàng lại nhanh trí
sống sót thêm một ngày.
Tuy đã nhiều năm không gặp, kỹ năng vỗ
về của nàng cũng hơi giảm sút, nhưng ánh mắt u ám của Hề Tân lập tức khơi dậy
ký ức tuổi thơ đầy ắp của Lâm Nhiên.
Lâm Nhiên ngước nhìn Hề Tân đang ở trên
bức tường phía xa, cẩn thận quan sát.
Giống Giang Vô Nhai, Hề Tân lúc này
không khác ấn tượng của Lâm Nhiên là mấy, đường nét gương mặt mềm mại, môi đỏ
răng trắng, gương mặt đẹp theo kiểu pha trộn giữa sự ngây thơ và lạnh lùng, cho
dù hắn ta có vẻ ngoài nhỏ nhắn, nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy đó là khí chất của
một đại ma vương.
Nhưng suy cho cùng vẫn hơi khác, so với
tương lai, tuy khí chất của Hề Tân bây giờ cũng lạnh lùng, vừa nhìn đã biết
không phải thiếu niên đáng yêu nghiêm túc, ánh mắt hắn ta hung dữ đến mức khiến
người khác run rẩy, nhưng vẫn có thể thấy hắn ta là thiếu niên.
Trong mắt hắn ta vẫn còn ánh sáng.
Tuy ánh sáng đó không quá rực rỡ, không
tràn đầy sức sống, nhưng... dù sao cũng là ánh sáng.
Lâm Nhiên nhìn thẳng vào Hề Tân, nhìn
thiếu niên quyến rũ đang biếng nhác ngồi trên tường, bỗng cảm thấy chua xót khó
tả.
Hề Tân thấy nữ nhân kia đứng đó, ngơ
ngác nhìn hắn ta.
Hề Tân nhìn nàng với vẻ soi mói, cũng
xinh đẹp đấy, khí chất trong tr� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.