Lười Biếng Không Thành Đành Phải Cứu Vớt Thế Giới

Chương 79: Quyển 3 - Sóng gió ở Yến Châu (37)


10 tháng

trướctiếp

La Tam Nương biết rất rõ mình đang làm gì.

Dòng sông đỏ dâng trào, nhấn chìm thành trì cổ xưa sầm uất này, tất cả bán yêu khổng lồ như chú chim bị ánh lửa hấp dẫn, cố chấp không chùn bước lao về phía tòa tháp đen đang đứng sừng sững. Chúng đâm vào tòa tháp, máu thịt be bét, tan thành mảnh vụn, mãi đến khi yêu đan, hồn phách và xương máu dung nhập vào tháp đen mới thôi, dùng mạng của bọn chúng làm rung chuyển phong ấn lâu đời kia.

Cuối cùng, tiếng bọt khí bị vỡ khẽ vang lên, Tôi Tâm tháp chấn động, tạo nên một luồng sáng đen, lập tức vọt tới bên dòng sông đỏ, bò lên quấn lấy.

Lão tổ Vân gia được người Vân gia đỡ dậy, trong giây phút lão tổ Mộ Dung gia bạo thể mà chết đã phản chấn lại một sức mạnh rất đáng sợ, lão đứng ở gần, bất ngờ bị sức mạnh kia đánh nát tâm mạch, lúc này ánh sáng Nguyên Anh ảm đạm, hơi thở yếu ớt, còn nhuốm máu trên khóe môi, bỗng sắc mặt lão thay đổi: “Không hay rồi! Tôi Tâm tháp sắp sống lại!”

Rất nhiều người đều biết Tôi Tâm tháp đã từng là pháp bảo của tà tu U Minh, nhưng chỉ có lão là một trong số cực ít người biết được sự thật, thật ra Tôi Tâm tháp chính là pháp bản bản mệnh của U Minh!

Pháp bảo bản mệnh có mối liên kết với tính mạng, chủ nhân chết thì pháp bảo bản mệnh sẽ đi cùng. Tôi Tâm tháp có thể đứng sừng sững đến giờ này chính là vì tà tu U Minh năm đó vốn dĩ vẫn chưa chết hẳn!

Thứ nhất là vì tu vi của tà tu U Minh rất mạnh, Tôi Tâm tháp không thể bị hủy diệt dễ dàng như thế. Thứ hai là vì rất có khả năng Tôi Tâm tháp ẩn chứa tàn niệm của một vị tôn giả Hóa Thần có cảm ngộ với đại đạo. Khi đó lão tổ hai nhà Mộ Dung và Hạ Hầu cố gắng giữ lại Tôi Tâm tháp để tìm hiểu, có ba bên thì hết hai bên muốn giữ lại rồi. Lão nghĩ dù sao U Minh cũng đã bỏ mình, cho dù trong Tôi Tâm tháp thật sự còn sót lại một hai phần tàn hồn thì chẳng qua cũng chỉ là vật chết, ngay cả ý thức cũng không có, chắc chắn sẽ không gây ra hậu quả gì, vậy muốn giữ lại thì cứ giữ thôi. Hơn nữa lão ta cũng sinh tư tâm… lỡ như trong tương lai người lấy được hồn niệm của đại tôn chính là tử đệ Vân gia họ thì sao?

Tới giờ lão tổ Vân gia thật sự hối hận muốn chết.

Sao ban đầu lão không quyết tâm phá hủy Tôi Tâm tháp chứ?!

“Lão tổ!”

Trong lòng lão tổ Vân gia vừa hối vừa hận, lại tiếp tục phun ra một búng máu. Gia chủ Vân gia đỡ lão, đứng lên rống to bất chấp việc trong miệng toàn là máu: “Chặn dòng sông đỏ kia lại, không thể để cho bọn chúng đến gần Tôi Tâm tháp!”

Nhưng đã muộn rồi, dòng sông đỏ chen chúc vọt tới Tôi Tâm tháp, nó chảy ngược dòng, bọc cả tòa tháp đen thành màu đỏ thẫm chói mắt.

Khí đỏ bốc hơi cuồn cuộn trong trận pháp thi nhau tuôn về phía nàng ta, La Tam Nương chậm rãi dang hai tay ra, đóa hoa tím uyển chuyển lay động trước ngực nàng ta, dưới chân nàng ta tỏa ra ánh sáng, các thi hài trong dòng sông đỏ cũng tan rã, êm dịu nở rộ thành từng đóa hoa Tử Tinh.

Mặt đất đã bị nứt toác, nàng ta ngẩng đầu lên, trông thấy dòng sông máu chảy ngược, người chạy tứ tán, thành trì bị lật đổ.

Đông vui quá đi.

Đông vui như ngày hôm đó vậy, cái ngày mà hắn ta chết.

La Tam Nương bỗng nghĩ đến ngày hôm đó.

Tam thị dẫn đầu, chúng tộc hợp lực vây quét, toàn bộ Yến Châu đều muốn giết hắn ta.

Họ đã thành công, họ đã chặn hắn ta ở trong “vương cung”, nàng ta vẫn còn nhớ rõ.

Vương cung hoa lệ sụp đổ thành một đống phế tích, ngọn lửa nhấm nuốt xung quanh, tạo thành một biển lửa. Nàng ta ngồi vùi mình trong đống phế tích, châm biếm nhìn nam nhân ngồi dựa lên phế tích hộc từng ngụm máu.

Nguyên Anh của hắn ta đã bị phế, hắn ta không sống nổi nữa.

Nàng ta không cảm thấy khổ sở một chút nào, trong lòng nàng ta chỉ có cảm giác sảng khoái, sự sảng khoái vặn vẹo khi trả được thù.

Tình yêu của nàng ta đối với hắn ta, những mong đợi mà nàng ta dành cho hắn ta, tất cả tình cảm dịu dàng và ký ức tốt đẹp giữa họ mà nàng ta trân trọng lưu giữ đều đã bị hắn ta làm cho hao mòn sạch sẽ trong những năm tháng kia. Nàng ta không biết mình đã nhìn thấy hắn ta làm chuyện bẩn thỉu với bao nhiêu nữ nhân, ban đầu nàng ta còn tức giận, còn ghen tuông, nhưng sau đó nàng ta dần chán ghét, oán hận. Đến cuối cùng, thấy nhiều quá, thành ra nàng ta đã

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp