Hầu Mạn Nga đang bắt chéo chân cắn hạt dưa.
Tâm trạng của nàng ta bây giờ khá tốt.
Nàng ta đã rời khỏi Tiểu Doanh Châu rồi. Sau khi chuyện ở Đông Hải kết thúc thì Giang Vô Nhai dẫn các nàng đi đến Huyền Thiên tông.
Tuy Hầu Mạn Nga không hiểu vì sao Giang Vô Nhai không quay về kiếm các mà lại dẫn một đám gánh nặng bọn họ đến Huyền Thiên tông, nhưng hai nơi này vốn gần nhau, chắc Giang Vô Nhai phải đến gần Huyền Thiên tông để thương lượng chuyện Đông Hải, mà vừa khéo lại tiện đường. Dù sao thì tạm thời những chuyện này không liên quan gì đến nàng ta cả, nàng ta chỉ biết là người của các tông môn khác cũng đang đuổi tới nơi này, pháp tông cũng sắp đến rồi. Cuối cùng nàng ta cũng có thể đá văng hai “bà vú” Cao Viễn và Nguyễn Song Song quản trời quản đất quản Đông quản Tây mấy ngày nay. À đúng, còn cả đám sư đệ sư muội ngu ngốc suốt ngày “chiếp chiếp” như gà kia nữa, đá văng luôn cả thể.
Doanh Chu đã chết, Giang Vô Nhai Hóa Thần, tông môn cũng sắp tới đón người, cuối cùng nàng ta cũng không cần phải làm bảo mẫu nhà trẻ nữa, chuyện tốt tới liên tiếp làm tâm trạng Hầu Mạn Nga sung sướng thoải mái, dù nhìn bầu trời âm u cũng không cảm thấy khó chịu đến thế.
… Mà không, vẫn thấy khó chịu lắm.
Hầu Mạn Nga thay đổi tư thế, nhìn ngã tư đường vắng tanh vắng ngắt cách ngoài cửa lớn không xa, nàng ta hơi đưa mắt lên, xuyên qua mái hiên gạch xanh san sát nơi ngã tư đường, có thể lờ mờ trông thấy ngọn núi cao lơ lửng cách đó không xa dưới khoảng trời u ám kia. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play