Thanh Hao dẫn mọi người đi về phía trước.
Tiểu Doanh Châu không giống những thành trì bình thường ở Lưu Châu, ngoài những sông hồ sương mù rải rác khắp nơi, đường bờ biển Đông Hải còn được bao phủ bởi những bãi cát trải dài, cho nên sạn đạo ở đây chạy từ mặt nước mờ sương đến bãi biển đầy cát, không có biên giới rõ ràng, lầu gác và sạn đạo xây dựng trong thành có thể liên tục mở rộng ra ngoài, diện tích thành trì rộng, không trông thấy bờ bến, có thể nói là số một Lưu Châu.
Thanh Hao giới thiệu với mọi người: “Năm xưa trong thời kỳ trăm châu, Tiểu Doanh Châu từng là một châu riêng lẻ, gọi là Doanh Châu, vì nổi danh từ thuở Đông Hải còn sơ khai hỗn độn, trên biển có núi non nhiều mây mù đẹp như tiên cảnh nên tiếng tăm vang lừng một khoảng thời gian, nhưng lãnh thổ nhỏ, khi ấy cũng không có Thành chủ có tài trí mưu lược trấn thủ nên trong cuộc chiến phân chia lại các châu, Tiểu Doanh Châu rơi vào thế hạ phong, bị chia vào lãnh thổ của Lưu Châu.”
Ô Hạng Anh nhìn thành trì rộng lớn thịnh vượng vô biên, nhàn nhạt nói: “Trước kia ta từng tới Tiểu Doanh Châu, kém xa sự giàu có phồn hoa bây giờ.”
Thanh Hao cười, gật đầu: “Đúng vậy, trước kia nơi đây chủ yếu là bãi đất hoang vu, trong thành chỉ có một khu chợ nhỏ như thị trấn, bây giờ thành trì mọi người thấy là thành trì đã phát triển qua mấy thập niên rồi đấy.”
Có đệ tử nhỏ tuổi tò mò hỏi: “Thanh sư huynh, tại sao vậy ạ?”
Thanh Hao hơi do dự liếc nhìn Yến Lăng, thấy hắn ta và mấy người Lâm Nhiên đều không có phản ứng gì mới cười: “Vì ở đây có Vụ Đô Quân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT