Bồ Trần Tử cảm thấy càng lúc càng loạng choạng.
Không khí tràn ngập hương thơm, ông ta hít vào chính khí tức trên người mình, cũng không biết có phải ảo giác của mình hay không, ông ta cảm thấy mỗi lần hít thở lại có một mùi thơm kỳ lạ thoang thoảng qua mũi.
Mùi thơm nồng hơn mùi sen, là vị ngọt thanh nhưng trong dư vị lại nhuốm thêm một chút vị ngòn ngọt hơi tanh, cảm giác như bị nọc độc đuôi bò cạp chích vào, độc tố chảy vào xương tủy, lặng lẽ ngấm sâu vào như giòi ăn xác chết.
Sau này Thương Lan không có Hóa Thần, những phần sách cổ rải rác trong tàn quyển không thể nói hết toàn bộ quá trình của Hóa Thần, Bồ Trần Tử không biết tình huống của mình có bình thường hay không.
Hậu sự của Yêu Chủ khó mà giải quyết, Giang Vô Nhai đang thăng lên Hóa Thần, cửu châu sóng ngầm phun trào, các môn phái hoảng sợ tự bảo vệ mình, Thương Lan cần có người khiến mọi người cảm thấy yên tâm.
Ông ta cần ở lại Đông Hải cho đến khi Đông Hải không có chuyện gì, tới khi Giang Vô Nhai xuất quan thì hắn mới có thể đột phá ngăn cách, tìm cách Hóa Thần.
“Tôn giả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT