Lâm Uyên bước đi đến trước mặt nàng.
Bàn tay to có khớp xương rõ ràng chống trên lưng ghế, thân thể thon dài cúi thấp xuống, bao vây nàng lại trên ghế.
Mùi hương mát lạnh tiến lại gần, khung cửa sổ trong nhã gian đóng chặt lại, ánh sáng mông lung khiến đôi mắt gần trong gang tấc của hắn càng thêm sâu thẳm.
Lý Tiện Ngư sợ hãi ngước mắt lên, lời nói xin tha còn chưa kịp nói ra khỏi miệng thì đã bị Lâm Uyên hôn lên trên môi đỏ của nàng. Ăn xong toàn bộ son môi nàng thoa lên trước khi ra cung rồi lại hôn xuống cái cổ trắng muốt của nàng, ngón tay thon dài quen thuộc cởi bỏ nút cổ áo của nàng ra.
Sống lưng của Lý Tiện Ngư dựa trên lưng ghế đột nhiên trở nên căng thẳng.
Nàng nói đứt quãng trong nụ hôn dày đặc của Lâm Uyên: “Lâm Uyên, chàng, chàng đã nói là sẽ ngừng lại hai ngày mà.”
Lâm Uyên cũng không ngước mắt lên. Hắn lưu loát cởi bỏ nút áo của nàng đến ngực, môi mỏng khẽ hôn lên trên cổ của nàng.
“Thần nói hai ngày thì là hai ngày. Tuyệt đối không nuốt lời.”
Lý Tiện Ngư hơi giật mình.
Trong một lúc, cũng không biết nên nói hắn muốn làm cái gì.
Nàng muốn đứng dậy từ trên ghế, rồi lại bị Lâm Uyên nắm lấy cổ tay trắng nõn của nàng.
Hắn cúi đầu không nặng không nhẹ cắn một cái lên trên cổ của nàng, lại kéo tay nàng qua và đặt trên vạt áo của hắn.
Đầu ngón tay của Lý Tiện Ngư khẽ cuộn lại, gương mặt nóng bỏng: “Lâm Uyên, nơi này, nơi này là ngoài cung.”
Giọng nói của Lâm Uyên không biết từ khi nào đã trở nên khàn khàn: “Là công chúa trêu chọc thần trước.”
Hắn vừa dứt lời, một lần nữa cúi đầu xuống và hôn lên trên đôi môi đỏ của nàng.
Môi mỏng của hắn nóng cháy, nóng đến mức như muốn thiêu đốt đôi môi mềm mại của nàng và cái cổ mảnh khảnh, cuối cùng dừng lại trên lỗ tai mượt mà.
Hàm răng hơi khép lại, trằn trọc ôn tồn.
Môi đỏ của Lý Tiện Ngư hé mở, trong đôi mắt hạnh hoa trong sáng dần dần trở nên mơ hồ.
Đầu ngón tay mảnh khảnh cũng siết chặt lại, trời xui đất khiến mà kéo vạt áo của hắn ra.
Ngực của thiếu niên mạnh mẽ, tỏa ra ánh sáng giống như viên ngọc.
Lông mi của Lý Tiện Ngư run rẩy, đầu ngón tay muốn buông xuống rồi lại bị Lâm Uyên nắm lấy, dẫn nàng ấn lên trên ngực của hắn và mơn trớn vòng eo nhỏ hẹp rắn chắc của hắn, cuối cùng dừng lại trên cơ bụng của hắn.
Mà hắn cũng không có phân tâm, vẫn tập trung hôn nàng và thường thường lấy hàm răng sắc nhọn cắn một cái lên trên lỗ tai của nàng.
Cảm giác tê dại truyền đến từ lỗ tai, dần dần truyền đến khắp thân thể.
Trái tim của Lý Tiện Ngư theo hàm răng sắc nhọn khẽ cắn lên trên lỗ tai và đập thình thịch rung động.
Hai má lúm đồng tiền của nàng đỏ thẫm, mắt hạnh ngập nước, đầu ngón tay đặt trên bụng nhỏ của hắn cũng theo nhiệt độ cơ thể mà trở nên nóng bỏng.
Nàng cảm thấy bản thân giống như cũng không có trong tưởng tượng có thể chịu đựng được dụ d�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.