Bởi thế
tôi chưa biết đến "mùi" thử việc hay sa thải! Có chút bị đả kích, nên
không chần chừ suy tính lâu- Em đồng ý!
Tôi
không cảm thấy việc lao vào hố do Nam Phong bày ra có gì nguy hiểm so với nhiều
lợi ích mà ba tháng tới tôi nhận được. Sợ gì chứ? Trước mắt, tránh được phiền
phức bởi phụ huynh ngày đêm truy vấn, bức ép. Về làm cho Nam Phong, chẳng phải
ngầm thừa nhận giữa chúng tôi muốn có thời gian, cơ hội tìm hiểu nhau kỹ hơn.
Biết đâu vì thế phụ huynh cũng mắt nhắm mắt mở, mặc kệ cho tôi dọn về nhà cũ?-
Tôi không kiềm chế được ý nghĩ đắc ý, hả hê của mình.
Anh
tin cộng sự của anh sẽ thích sự thẳng thắn, quyết đoán của em - Anh ta dành một nụ cười tự tin như đã
biết trước quyết định của tôi.
Mãi sau
này, khi tôi cũng trở thành một trong những tay chân thân tín nhất của anh. Có
lần tôi từng dè dặt hỏi: "Sao lúc đầu anh chắc rằng em sẽ đồng ý? Hoặc
không nghĩ em về công ty là để có cớ tiếp cận anh?"
Anh rất
tự nhiên cười lớn: "Hoan nghênh em tích cực hơn nữa!". Nhưng rồi
tuyệt nhiên không nói lý do tại sao anh "dụ dỗ" tôi ngay lần đầu gặp
mặt. Thật khiến cho tôi tò mò đến trăn trở biết bao ngày tháng.
***
Cuộc
hẹn đầu tiên xem chừng là hoàn hảo với việc tôi nhanh chóng lựa chọn về làm
việc cho Nam Phong. Tương lai nghề nghiệp là những ngày tháng thập phần vui vẻ,
hòa hợp. Thêm anh chàng tình nguyện viên sáng giá để che mắt phụ huynh. Cả hai
đều hỉ hả, miệng nói chân bước đầy mong chờ đến đầu tháng sẽ tái ngộ tại văn
phòng tổng. Chỉ là oan gia ngõ hẹp. Vốn tôi cho rằng bản thân có phần căng
thẳng thái quá khi chỉ nhìn thấy chiếc xe quen đã bồn chồn, nhấp nhổm. Biết đâu
"cố nhân" đã thanh lý, nhượng bán? Hay bất kể là lý do gì cũng không
còn liên quan đến tôi. Ấy thế mà vẫn giật thót tim, người đỏ bừng như phải bỏng
khi vô tình chạm mặt ngay tại quầy thanh toán.
Tôi
ngưng đọng nụ cười dang dở, khóe môi giật giật cơ hồ không biết nên mở lời thế
nào. Có cảm giác như mình vừa lén lút ngoại tình đã bị bắt quả tang. Nhưng ý
nghĩ điên rồ ấy trôi qua nhanh chóng. Chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay không yên
phận của anh ta đang lần mò dưới eo cô gái trẻ trung, giản dị nhưng triển lộ
một thân hình bốc lửa đi cùng. Hình như gã cũng sững sờ, ngừng động tác. Yên
lặng cả nửa ngày chẳng rõ vui hay buồn, bỗng nhiên gã cất tiếng mỉa mai:
Đôi năm không gặp, quên nhanh thế à?- Hắn nhếch miệng cười thoải mái, nhưng ánh mắt đầy khinh bạc chằm chằm đâm thẳng vào tôi, sau khi hờ hững quét qua Nam Phong.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).