1.
Lúc Lâm Đạm mở mắt phát hiện mình lại mất trí nhớ, hơn nữa đổi một thân thể khác. Đừng để ý tại sao cô mất trí nhớ còn biết nhiều như thế, trực giác nói cho cô biết -- mình không già như vậy. Hai tay cô khô héo vàng vọt, trong móng tay dài còn lưu lại một ít vết bẩn. Theo hai tay nhìn xuống, cô phát hiện chân mình mang một đôi giày cao su, mũi giày có dính bùn đất, còn tản ra mùi phân chuồng hôi tanh.
Đúng vậy, chính là phân chuồng, Lâm Đạm mặc dù mất trí nhớ, song kỹ năng và thường thức cuộc sống còn đó, đối với thứ mình quen thuộc ngay lập tức nắm giữ. Cô đời trước hình như là nông dân, nhìn thấy vườn quả phía trước, lập tức biết mướp nên cắm gậy rồi, cà nên tưới nước, rau hẹ đã đủ lớn, có thể cắt. Cô đeo găng tay, như không có chuyện gì xảy ra hoàn thành nốt công việc nguyên chủ đang làm dở.
Cùng lúc đó, trí nhớ trong đầu cô bắt đầu diễn dịch, giống như đang chiếu một bộ phim: Nguyên chủ cũng tên Lâm Đạm, sinh ra trong một gia đình phong kiến bảo thủ. Cha là một người trồng hoa, đặt biệt tự nuôi hoa lan, nghe nói tổ tiên từ thời nhà Minh là người làm vườn ngự dụng trong cung đình, từng bồi dưỡng ra một loại lan cực phẩm tên lan kiếm (1), đạt được lời khen ngợi của Hoàng đế. Vì để tiếp tục truyền thừa tay nghề này, ba Lâm từ nhỏ đã không cho con gái đi học trường học chính quy, mà ở nhà, dùng phương thức truyền thống nhất đào tạo, cái gì mà 《 Đệ tử quy 》, 《 Tam tự kinh 》, 《 Luận ngữ 》, nguyên chủ từ nhỏ đã học thuộc lòng trôi chảy, cầm kỳ thi họa lại kém cỏi, lúc rỗi rãi nuôi hoa nuôi cỏ, cuộc sống vô cùng đơn giản.
Nguyên chủ vừa được mười sáu tuổi, mẹ Lâm đã qua đời, ba Lâm cảm giác thân thể mình không được, quyết định tìm cho con gái một chàng trai về ở rể. Ông nhìn trúng học sinh THPT duy nhất trong thôn - Bạch Bằng Phi. Người nhà họ Bạch coi thường nguyên chủ, cảm thấy cô không đi học, kiến thức hạn hẹp, lại là một người nông thôn, không giúp được con trai, quả quyết từ chối mối hôn sự này.
Sau đó Bạch Bằng Phi quả nhiên rất có tiền đồ, thi đỗ một trường đại học trọng điểm trong thành phố, thế nhưng nhà họ Bạch nghèo rớt mồng tơi căn bản chẳng đủ tiền đóng học phí cao ngất cùng tiền sinh sống cho anh ta, chỉ có thể âm thầm rầu rĩ. Lúc này, ba Lâm lần nữa tới cửa cầu hôn, chịu chi mười ngàn đồng cho Bạch Bằng Phi đi học. Người nhà họ Bạch thấy tiền sáng mắt, chỉ do dự mấy ngày liền đồng ý. Bạch Bằng Phi phát hiện nguyên chủ không quê mùa như tưởng tượng của mình, ngược lại dáng dấp phá lệ xinh đẹp, cũng không dị nghị lời nào nữa. Hai người nghỉ hè tổ chức tiệc rượu kết hôn, nhưng bởi tuổi tác chưa tới, không cách nào đi đăng ký.
Tiền sinh hoạt và tiền học phí đều do nhà họ Lâm trả, hai năm đầu, Bạch Bằng Phi cũng khá an phận biết điều, không nháo ra chuyện gì. Năm thứ ba đại học ở lại thành phố thực tập, tìm việc làm, anh ta phải thuê nhà, móc nối quan hệ, lại phải chi tiêu một khoản lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play