<!--StartFragment-->42.
Tiêu Tuấn Lâm mặt lạnh trở lại sở nghiên cứu, bỗng thấy một nghiên cứu viên trẻ tuổi vội vội vàng vàng từ trong phòng thí nghiệm của mình đi ra, cười gật đầu: "Tiến sĩ chào ngài, xin hỏi bình nuôi cấy vi khuẩn hôm qua của tôi ở nơi nào? Tôi tìm rất lâu mà không được."
Tiêu Tuấn Lâm vượt thẳng qua anh ta đi vào trong, một câu cũng không nói. Lữ Vân cảnh giác kiểm tra toàn bộ phòng thí nghiệm, phát hiện két sắt và máy vi tính đều không bị người chạm qua, chỉ có tủ giữ ấm bị kéo ra, lúc này mới vuốt cằm nói: "Bình nuôi cấy tôi đặt trong phòng nghiên cứu cách vách rồi, chị Hoàng không nói với cậu à?"
"Không có ai bảo tôi cả. Vậy tôi sang cách vách tìm một chút. Tiến sĩ, xin lỗi đã quấy rầy." Thanh niên ngẩng đầu lên, nụ cười như ánh mặt trời càng thêm rực rỡ, là loại hình rất dễ lấy được hảo cảm từ người khác.
Lữ Vân bỏ đi tia phòng bị cuối cùng, ôn hòa gật đầu một cái, đưa mắt nhìn anh ta rời đi. Tiêu Tuấn Lâm đi tới cạnh bàn, cẩn thận đặt cái hộp thủy tinh được Lâm Đạm rót tinh thần lực vào dưới đèn, sau đó thờ ơ hỏi: "Người vừa mới rồi tên là gì?"
"A, cậu ta hình như tên Ích Dương Thu, năng lực nghiên cứu khoa học rất mạnh, nếu không phải xui xẻo gặp tận thế, chắc cũng cầm được giải thưởng quốc tế rồi. Phương hướng nghiên cứu của cậu ta là siêu vi sinh vật học, phát biểu sáu bài luận văn trên tạp chí Nòng cốt, nếu không cũng không vào được sở nghiên cứu của chúng ta."
"Chờ một hồi bất kể trong sở nghiên cứu xảy ra chuyện gì, cô và những người khác cũng không cần tới gần tôi, không cần đuổi theo, tôi và Ích Dương Thu ra ngoài một chuyến." Tiêu Tuấn Lâm thờ ơ giao phó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT