36.
Thời gian như nước, chảy trôi lặng yên không tiếng động, bất tri bất giác sáu tiếng liền qua, lúc bên ngoài bắt đầu ló ra tia nắng mai, đóa hoa băng trong suốt long lanh rốt cuộc hòa tan.
Tiêu Tuấn Lâm lúc này mới phát hiện mình lại đứng trong phòng điều khiển cả đêm, mà mấy trợ thủ của anh đang lặng yên chờ một bên, dùng đôi mắt lo lắng nhìn anh. Bọn họ dĩ nhiên phát hiện tiến sĩ dị thường, lại không dám đi lên quấy rầy, rất sợ anh đang suy tư vấn đề thâm ảo nào đó, hoặc là lấy được linh cảm gì.
"Tiến sĩ, trời đã sáng, chúng tôi đi chuẩn bị bữa sáng cho ngài. Ngài trước ngủ một giấc đã, mười hai giờ trưa chúng tôi sẽ gọi ngài dậy." Một trợ thủ cung kính nói.
"Mười hai giờ trưa không cần tới gọi tôi." Tiêu Tuấn Lâm cởi găng tay và áo blouse trắng ra, lần đầu hiển lộ trạng thái mệt mỏi.
"Tại sao? Ngài không cần đi tới chỗ bác sĩ Lâm sao?" Trợ thủ tỏ ra rất kinh ngạc.
"Tại sao tôi phải đi?" Tiêu Tuấn Lâm lạnh như băng hỏi ngược lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play