Lúc Lâm Đạm tới, Cầu tiểu đầu bếp đang đứng ở phía sau cửa đưa cổ ra ngóng, nhìn thấy xe ngựa lập tức thí điên thí điên chào đón: "Sư phụ, lúc ngài xuống xe cẩn thận chút, đừng nhảy đừng nhảy, để ta đỡ ngài."
Chỉ tiếc hắn nói chậm rồi, Lâm Đạm đã vén rèm xe lên, lanh lẹ đáp xuống đất, sải bước đi vào trong cửa: "Nghe nói quán cơm Nghiêm gia lại ra một món ăn bảng hiệu tên là đầu cá tháo xương hấp?"
"Không sai, dùng đầu của cá mè để làm, vừa trình làng đã được thực khách khen lấy khen để. Ta vốn muốn nhờ bạn hỗ trợ bỏ tiền túi mua về, nhưng quán cơm Nghiêm gia không chịu bán, nói muốn ăn chỉ có thể ăn trong tiệm, không cho mang ra ngoài. Rõ ràng là đề phòng tiệm ăn Kiều Viên mà. Sư phụ, ta nghe nói đầu cá kia chẳng còn tí xương nào, sau khi nấu non mềm trơn trượt, mùi vị hết sức tuyệt vời. Ngài nói bọn họ làm thế nào nhỉ? Dạng đao công nào có thể tháo sạch xương ở đầu cá ra chứ, quá tinh xảo." Cầu tiểu đầu bếp thở dài nói.
"Không có gì tinh xảo cả." Lâm Đạm đơn giản giải thích một câu, "Tháo xương cá có hai phương pháp, một là gỡ sống, hai là nấu chín rồi làm. Đầu cá thịt ít xương nhiều, nhìn như không có cách nào tháo xương ra, thực ra cứ bỏ vào nước nấu là thịt xương lìa ra, tách xương cực kỳ dễ dàng."
Lâm Đạm vừa nói vậy, vấn đề nan giải mà Cầu tiểu đầu bếp nghĩ suốt một đêm lập tức thông. Với đạo nấu nướng, hắn chưa từng thấy ai kiến thức rộng, tâm tư linh hoạt tinh tế như Lâm Đạm. Trước đó quán cơm Nghiêm gia có đẩy ra ba món ăn mới, một là tùng thử quyết ngư, hai là bái đại ô tham (1), ba là giải phấn sư tử đầu (2). Món tùng thử quyết ngư kia lượng tiêu thụ cực tốt, kéo tất cả thực khách còn lại của tiệm ăn Kiều Viên đi, thiếu chút nữa hại Cầu tiểu đầu bếp phải đóng cửa cho khỏe người, sau khi học được cách làm món kim mao sư tử ngư từ chỗ Lâm Đạm, các thực khách cũ đều trở về, giờ Ngọ chiều nào cũng tới, chờ mong Lâm Đạm đến tiệm dạy học trò thì họ được nhặt tiện nghi ăn vài món ăn cô nấu.
Vì giúp đỡ tiệm ăn Kiều Viên, Lâm Đạm mỗi ngày chỉ làm năm bàn thức ăn, chỉ bằng năm bàn thức ăn này, đã giữ chân được mấy vị sành ăn khẩu vị xảo quyệt bậc nhất của Kinh thành. Hôm nay mấy người này coi như chết đói cũng không muốn tới quán khác ăn cơm, cứ ngồi trong tiệm chờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play