Đối mặt với hai cặp mắt sáng ngời tràn ngập tò mò trước mắt nhìn, Lâm Đạm không nhịn được mỉm cười. Nhưng cho dù hai người này không hỏi, nàng cũng sẽ nói rõ chân tướng sự việc, không vì cái gì cả, chỉ vì những oan hồn đã uổng mạng kia.
“Thực ra ta không phải là tiên trưởng gì đó, ta chỉ hiểu một chút y thuật mà thôi.” Nàng trực tiếp thú nhận trước.
“Chuyện này trẫm và Hoàng thúc đều biết cả rồi, tiên trưởng, ngài mau nói đi, nói vấn đề chính đi.” Tiểu Hoàng đế gõ gõ vào xe thúc giục.
Lâm Đạm lại mỉm cười, càng thêm hiểu sâu hơn về con người vị tiểu Hoàng đế này. Mặc dù đã từng chịu nhiều đau khổ, trải qua bao gian truân vất vả nhưng hắn ta không những không đánh mất tâm tính của mình mà ngược lại vô cùng rộng rãi phóng khoáng, giàu ý chí tiến thủ và chính trực. Nghe nói hắn ta đã từng đi theo Cẩn thân vương phiêu bạt ở vùng hoang dã phương Bắc mấy năm trời, có thể thấy vị Cẩn thân vương này cũng rất tốt, nếu không chắc chắn sẽ không thể dạy dỗ một đứa trẻ đang rơi vào vực sâu tuyệt vọng thành một người rực rỡ tựa như ánh mặt trời thế này.
Kết giao với hai người bọn họ, Lâm Đạm vô cùng yên tâm, sau khi cân nhắc một chút mới từ tốn nói: “Vậy thì nói thẳng vào vấn đề chính đi, các ngươi biết rồi đấy, ta không phải là tiên tưởng gì đó mà là một người học y...”
“Biết, biết rồi, tiên trưởng, tại sao ngài cứ lặp đi lặp lại câu nói này thế? Cái này không giống với tác phong mạnh mẽ của ngài chút nào cả, ngài nói nhanh đi, nhanh lên, nhanh lên...” Tiểu Hoàng đế lắc mông giống như chuỗi pháo mở miệng.
Lâm Đạm hoàn toàn bất đắc dĩ, Cẩn thân vương duỗi tay ra búng vào trán của chất nhi một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play