Vĩnh Tín Hầu vừa rời khỏi Huyền Thanh Quan đã bị nam tử trung niên mời đến một nông trang bên dưới chân núi, phía trước đều là cây bìm bìm leo đầy tường, phía Tây dành ra một miếng đất để trồng rau, còn đào thêm một cái ao sen, trong ao nuôi cá nhỏ, tôm nhỏ, thoạt nhìn trông rất giống pháo hoa, một hàng rào trúc vây quanh nông trang và dựng thành một cánh cổng gỗ, bảng hiệu treo trên cửa có viết ba chữ: Đào Nhiên Cư.
Vĩnh Tín Hầu ngó trái ngó phải, nhìn lên nhìn xuống, ngạc nhiên nói: “Vương gia, ngài thực sự định sống ẩn cư ở đây sao? Sức khỏe ngài không tốt, đừng gắng gượng nữa, chỗ này không có gạch tường thông khí, cũng không có địa long chống rét, ngài phải sống qua mùa đông thế nào được? Ngài đang làm càn sao?’’
“Cho dù ta làm càn thế nào đi chăng nữa cũng có thể hơn được ngươi sao? Hôm nay ngươi vừa mới dạo qua quỷ môn quan một vòng trở về đấy.’’ Nam tử trung niên vừa nói chuyện vừa đi vào nhà chính, giọng điệu lạnh lùng.
Một ông già với mái tóc hoa râm đã sớm đợi sẵn ở đây, thấy mấy người đi vào vội vàng cúi người hành lễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT