Vào đêm khuya yên tĩnh, hiệu suất làm việc của Lâm Đạm sẽ tăng cao hơn, vẽ bản thảo thiết kế hết bản này đến bản khác, không hề đứt quãng, xong rồi lại tiến hành sửa các chi tiết. Tiểu Bá Tổng yên lặng ngồi xổm bên máy tính, cổ họng liên tục phát ra tiếng ngáy khiến thần kinh cô vô cùng thoải mái.
Có điều đến hơn 1 rưỡi sáng, Tiểu Bá Tổng bắt đầu quấy phá đủ kiểu, đầu tiên là cảo chân lên bàn vẽ, xong rồi khều mu bàn tay Lâm Đạm, thấy cô thờ ơ lập tức ôm luôn cổ tay phải của cô, giống như quả cân treo trên cánh tay cô.
Lâm Đạm vẽ lệch vài nét nhưng không hề tức giận, ngược lại khẽ cười nói: “Có phải em muốn khuyên chị nghỉ ngơi sớm không?”
Tiểu Bá Tổng kêu meo một tiếng, không biết có nghe hiểu cô nói gì không.
Lâm Đạm đặt bản vẽ xuống, gật đầu nói: “Vậy được rồi, nghe lời em, hôm nay nghỉ sớm một chút.” Nói xong cô nắm lấy chân Tiểu Bá Tổng hôn, giọng ngọt như mật: “Ngủ ngon bảo bối.”
Tiểu Bá Tổng giống như mất kiên nhẫn ngọ ngoạy mấy cái, bị Lâm Đạm nhẹ nhàng ôm đặt lên đệm cửa sổ, đắp chăn lên, lúc này mới giơ mấy bản chân nhỏ lên nhìn chẳm chẳm. Nhìn chừng vài phút sau đó ngáy khò khè khò khè, hoàn toàn say giấc trong hương thơm ngọt ngào.
Ngủ ngon…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT