Lâm Đạm ôm Tiểu Bá Tổng mềm nhũn ra bàn ăn, ngón tay thon dài vuốt ve từ đầu đến đuôi con mèo mun, rồi lại gãi cằm nó. Cổ họng Tiểu Bá Tổng phát ra âm thanh khò khè, suốt quá trình vô cùng hưởng thụ, nào còn cái vẻ kiêu căng lạnh lùng.
Lý Điềm Điểm chua xót nói: “Chị Lâm, chị dỗ nó làm gì, coi chừng chiều hư nó đó.” Chị dỗ em nè, em có thể cười ngọt ngào hơn với chị!
Đáng tiếc Lâm Đạm hoàn toàn không cảm nhận được nội tâm hoạt động phong phú của Lý Điềm Điềm, vẫn đắm chìm trong việc vuốt mèo như cũ.
Đôi mắt hơi híp của Tiểu Bá Tổng đột nhiên mở to, hung dữ trừng mắt nhìn Lý Điềm Điềm.
Một người một mèo âm thầm đấu mắt, Lâm Đạm cầm lấy thìa nhỏ, trộn cơm với cá ngừ bào rồi đút cho Tiểu Bá Tổng.
“Nếm thử chút xem ăn được không, ngon thì nói để ngày mai bọn chị sẽ mua cá, mua cá ngân nhỏ, bỏ nội tạng, cho vào nồi nấu chín, rồi sấy khô bằng lò nướng, xong rồi dùng tay xé sợi, rải lên cơm tẻ, ăn một miếng, vừa thơm vừa mềm.”
Tiểu Bá Tổng ăn từng thìa từng thìa cơm mèo kiểu Nhật, đôi mắt màu hồ phách sáng như hai cái bóng đèn nhỏ. Nghe nói ngày mai còn được ăn thịt cá xé sợi với cơm nắm, đầu nó lập tức ngẩng lên trời, kêu một tiếng mềm mại với Lâm Đạm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT