Hôm sau, Lâm Đạm thức dậy nấu cơm lúc bốn giờ sáng như bình thường, sau đó khiến cho toàn bộ thôn Lục Tinh không được bình yên, nhà hàng xóm cũng mau chóng sáng đèn lên, chó sủa, gà gáy, trẻ con khóc, người lớn mắng, đủ các loại âm thanh vô cùng ồn ào. Ba người Khang Thiếu Kiệt cũng bị mùi thơm đánh thức, dụi đôi mắt mơ ngủ chạy sang giúp. Bọn họ không cần 20 tệ tiền công một ngày kia, bọn họ chỉ đơn thuần muốn giúp cô nhóc một tay.
Lần này Lâm Đạm không từ chối, nắm bắt cơ hội kéo một mình Khang Thiếu Kiệt ra ngoài sân.
“Em mà cũng sợ tối á? Kiểu gì anh cũng không tin đâu!” Khang Thiếu Kiệt giơ đèn pin lên chiếu loạn khắp nơi.
“Em không sợ tối, em cố ý kéo anh ra đây.” Nhà của Lâm Đạm rất cũ, nhà vệ sinh xây ở bên ngoài sân, Lâm Đạm tìm lý do “Đi vệ sinh sợ tối” lừa một mình thiếu niên to con này ra ngoài.
“Tại sao kéo anh ra đây?” Khang Thiếu Kiệt lộ ra vẻ hứng thú.
“Em muốn nhờ anh giúp một chuyện, sau đó em sẽ giải thích lý do cho anh biết, giờ anh đừng hỏi gì cả, làm theo em nói có được không? Nếu không thì thôi vậy, em nghĩ cách khác.” Lâm Đạm nghiêm mặt nói.
“Đương nhiên được, em vất vả tìm anh giúp sao anh có thể không giúp cho được?” Khang Thiếu Kiệt gật đầu không chút do dự. Ngay cả cậu cũng không nhận ra, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, cậu đặc biệt tin tưởng vào cô nhóc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT