Canh chua tai mèo do Tiêu Hiểu Nga nấu thực sự khó có thể diễn tả thành lời, vàng không ra vàng, xanh không ra xanh, mì ống thì nửa chín nửa sống, mùi mốc của dưa chua toả ra nồng nặc khiến ba chàng thiếu niên đến từ thành phố đều muốn nôn mửa. Các bạn nói xem tại sao đều là nấu cơm mà lại có sự chênh lệch lớn như thế chứ?
Ba người không thể nuốt nổi bữa sáng này, chỉ đành qua loa đụng đũa mấy cái rồi coi như xong, sau đó được Chu Thúy Thúy đưa xuống trấn Đào Hoa đi học. Người trong ê-kíp chương trình đã làm việc xong với trường trung học trấn Đào Hoa, khối trung học phổ thông bên đó sẽ tiếp nhận và sắp xếp lớp học cho ba người, trong lúc đó, ê-kíp chương trình và người trong nhà của ba chàng thiếu niên kia sẽ tặng cho trường học rất nhiều đồ học cùng trang thiết bị học tập và một số tiền khổng lồ.
Không cần đề cập đến sự xuất hiện của ba người đã được đông đảo giáo viên và học sinh chào đón như thế nào, lúc này Lâm Đạm vào lớp học và đang xếp hàng chờ đăng ký. Những học sinh ghi danh vào trường trung học thị trấn Đào Hoa này thường là trẻ em từ một số làng lân cận, nhà nào nhà nấy đều không phải giàu có gì nhưng nghèo đến rớt mồng tơi như nhà Lâm Đạm thực sự cũng hiếm thấy.
Cô mặc một chiếc áo phông ngắn tay chỉ cần chín đồng chín là đã có thể mua được, bên dưới là một chiếc quần jean đã bị giặt đến bạc màu, trên chỗ đầu gối còn có hai miếng vá bắt mắt, nhìn qua cực kỳ khó coi. Mặc dù nói chế độ giáo dục bắt buộc chín năm quy định mỗi một học sinh đều có quyền được hưởng thụ nền giáo dục bình đẳng, nhưng một số giáo viên thường sẽ căn cứ vào hoàn cảnh gia đình của một đứa trẻ để phân chúng vào từng lớp tương ứng và đối xử với chúng bằng thái độ khác nhau.
Chủ nhiệm lớp của nguyên chủ chính là một giáo viên như thế, những lúc nói chuyện với nguyên chủ cô ta thường mang theo roi thước, một chút việc nhỏ cũng sẽ bị cô ta phóng đại lên gấp bội, tiếp đó tóm lấy không chịu buông tha. Cảm giác chán học mệt mỏi của nguyên chủ cũng có liên quan rất lớn đến vị giáo viên này.
Nhưng Lâm Đạm căn bản không để những việc nhỏ này vào trong lòng, chỉ chuyên tâm giữ chặt cái túi, không cho ai động tới. Chiếc túi vải nhỏ quấn quanh eo cô đựng mấy trăm ngàn tiền tiết kiệm, đợi lát nữa sẽ gửi vào quỹ tín dụng nhân dân của xã, không thể làm mất được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT