Sau khi về nhà họ Chu Khang Thiếu Kiệt và Thẩm Gia Nhất liền lấy sách bài tập của mình ra làm, gặp câu nào không biết liền thỉnh giáo Tào Mộc Thần. Mới đầu Tào Mộc Thần còn rất kiên nhẫn, liên tục giúp hai ngườt giải quyết
mười mấy bài rồi sau đó nhanh chóng sụp đổ, chỉ muốn nuốt những lời cổ vũ hai người học tập thật tốt lại vào bụng.
“Các cậu có thể tự giở sách giáo khoa tìm đáp án chứ đừng hỏi mình mãi được không? Ngay cả bài cơ bản nhất các cậu cũng không biết làm lúc lên lớp các cậu làm gì?” Tào Mộc Thần chỉ hận luyện sắt không thành thép, kéo tai Thẩm Gia Nhất 
Khang Thiếu Kiệt cầm bút, bắt chước động tác của Lâm Đạm gạch loạn trên sách bài tập, than thở: “Ôi, nếu mình cũng giống nha đầu da đen kia thì tốt rồi. Nhìn một cái liền viết được đáp án, chẳng cần nghĩ, ngầu lắm đúng không?”
Thâm Gia Nhất nhớ lại dáng vẻ cầm bút như bay của Lâm Đạm, vội vàng phụ họa: “Đúng vậy, quá ngầu, đúng là siêu năng lực. Đây là lần đầu tiên mình được mở mang kiến thức về sự khác biệt giữa thiên tài và người thường.”
Tào Mộc Thần buông tai bạn thân ra, giục: “Nếu biết mình không thể so với thiên tài thì các cậu càng phải cố gắng chứ! Làm bài tập nhanh lên, đừng nói chuyện phiếm nữa, đạo lý người chậm cần bắt đầu sớm các cậu có biết không? À còn nữa, ngày mai đạo diễn sắp xếp chúng ta đến trấn Đào Hoa học, phải dậy sớm một chút.”
Biết được tin dữ này, căn phòng tức khắc vang lên hai tiếng kêu rên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play