Ngay khi Dư Huyễn Tình cảm thấy tuyệt vọng thì bỗng rầm một tiếng, có một con rái cá biển với thân hình béo tròn chui ra từ dưới nước. Động tác của con rái cá biển này hơi vụng về, trong ngực ôm không ít đồ ăn. Sau khi chui lên cũng không nhìn xung quanh mà tự bơi đến một chỗ xa xa lẳng lặng ăn cơm, ăn với tốc độ rất nhanh. Nhìn kỹ sẽ phát hiện trên mũi nó hơi bị lõm một chút, dường như nó đã từng bị thương.
Dư Huyễn Tình nhìn chằm chằm một hồi, vừa vui mừng lại vừa chần chờ nhích tới phía trước. Cô phân biệt màu lông của đối phương, cố gắng nhớ lại dáng vẻ của mẹ trong trí nhớ, từ từ bơi tới bên cạnh nó.
Tự dưng bên cạnh có thêm một con rái cá biển nên khiến con rái cá biển ấy hơi cảnh giác lùi về sau, ngẩng đầu nhìn cô. Dư Huyễn Tình kêu hai tiếng, rái cá biển này rất giống mẹ cô, nhưng cô không chắc lắm. Thời gian sống chung quá ngắn ngủi, với lại còn trôi qua lâu như vậy nữa, ký ức cũng không còn quá rõ ràng.
Nghe thấy tiếng kêu của cô, con rái cá biển kia trừng to đôi mắt rồi nhanh chóng bơi tới gần cô. Nó nhấc cánh tay kéo cô tới trước bụng mình. Giờ phút này Dư Huyễn Tình mới có thể xác định đây là mẹ của thân thể này, bà không có chết mà vẫn còn sống, hơn nữa còn sống rất tốt.
Thật tốt quá!
Trong khoảnh khắc này, tất cả lo lắng đều trở thành hư không. Rái cá biển mẹ ôm rái cá biển con không nhỏ hơn mình là bao, móng vuốt cẩn thận chải vuốt phần đầu và lưng của cô, cọ cái trán vào trán của cô. Dư Huyễn Tình không khỏi nhắm mắt lại, cảm giác trở về cái ôm của mẹ làm cô không hiểu sao lại muốn khóc.
Mặc Cửu vẫn luôn đứng ở nơi xa không có tới gần, hắn nhìn cảnh này, ánh mắt ảm đạm một chút. Dường như nghĩ đến điều gì đó, hắn quay đầu nhìn về phương xa mênh mông vô bờ, sau đó đắm mình vào trong nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT