Hình như ông cụ cảm nhận được điều gì đó, đảo mắt một hồi rồi nhìn đến đôi tay đan xen vào nhau của hai người, trên mặt hiện lên nụ cười vui mừng khó hiểu.

Trái tim Lạc Tầm tê liệt vì nụ cười này, hắn muốn rút tay ra, nhưng lại càng bị giữ chặt hơn.

Bàn tay của Đoàn Cẩn Du giống như sắt thép, nắm lấy tay hắn chặt hơn, giết chết suy nghĩ muốn thoát ra của Lạc Tầm, thậm chí hắn còn không thể động đậy.

Lạc Tầm nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không dám thể hiện lộ liễu khi đứng trước mặt ông, cũng chính vì vậy mà Đoàn Cẩn Du mới dám trắng trợn “đùa giỡn” hắn.

Hắn biết rằng, cái tên khốn Đoàn Cẩn Du này luôn tỏ ra vẻ mặt nhăn nhó, khó chịu.

Ông cụ Đoàn thấy bọn họ "không nỡ rời xa nhau" như vậy, trong lòng vui mừng: "Thấy tình cảm hai con tốt như vậy, ông có thể yên tâm rồi.”

Đừng lo cái cục c*t.

Anh không thấy tôi đang bị ép sao?

Ông cụ hiển nhiên

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play