Bần Đạo Thích Là Đấm

Chương 3 : Tranh tà Ma


11 tháng


 Chap 1: Làng ông thương

Thình Kân đi được một lúc quay lại nhìn ngắm ngọn núi mà mình gắn bó gần 18 năm trời , nó nhớ về thầy về những lũ yêu ma ở núi rừng, từng những lúc vui chơi quậy phá đến những lúc bị thầy rược đánh đòn làm sống mũi nó cay cay, có lẻ lần này đi sẽ lâu lắm mới trở lại nó thầm nghĩ, ánh mắt nó chợt kiêng định quay lưng đi về hướng xuống núi.

Nó đi được một đoạn gần ra khỏi núi thì bỗng chợt có một giọng nói trong trẽo nhưng lại cho con người ta cảm giác rợn cả sống lưng ,truyền đến từ phía sau vang lại.

- Tiểu chủ đợi đệ vớiiii

Thình Kân giật mình quay lại sau thì nhìn thấy thằng nhóc với thân hình trắng bạch mặc một yếm màu đỏ với khuôn mặt khá đáng sợ ,đôi má có hai vòng tròn đỏ ,mắt thâm quần cộng với cặp răng nanh nhọn hoắt. Bên cạnh nó còn một nữ quỷ mặt áo dài rất dễ thương với mái tóc dài cộng với khuôn mặt khá xinh xắn nhưng từ miệng chảy vệt máu dài khá đáng sợ.

- Hai tụi bây chạy theo tao chi , trên núi đã tiễn như thế là được rồi cần gì phải tiễn xuống tới núi. Thình Kân nói với giọng trách móc nhưng lại rất triều mến.

- Ai nói tiễn, đệ muốn đi cùng tiểu chủ ngao du khắp thiên hạ kaka. Thằng tiểu quỷ nhe cặp răng nanh cười khanh khách.

- Tiểu nữ cũng muốn đi cùng tiểu chủ . Nữ quỷ cũng lên tiếng cười nghịch ngợm.

- Không được lần này đi có nhiều sự nguy hiểm kèm theo sự rũi ro , hai ngươi theo ta sẽ gặp nhiều nguy hiểm , chưa kể để lại lão quỷ một mình sẽ buồn đấy.

- Tiểu chủ yên tâm, lão quỷ cho phép hai đứa đi theo để hầu hạ cho tiểu chủ đở buồn còn về phần lão quỷ còn có đạo sĩ ở trên núi cùng mà không cần lo. Nữ quỷ cười dịu dàng đáp lời

- Nguy hiểm đã có tiểu chủ rồi sợ gì nguy hiểm, thế gian méo biết sợ một ai kaka. Tiểu quỷ cười khanh khách

Cốtttt 

Thình Kân cốc nó một cái rõ đau rồi mắng :

- Núi cao còn có núi cao hơn, theo ta chỉ sợ hai ngươi chạy té đái ra quần thôi kk. Thình Kân nhìn hai đứa ấm áp cười.

- Nếu đã quyết định thì đi thôi.

- Còn hai đứa này nữa.

Bỗng một giọng nói ma mị truyền đến. Thình Kân vội quay sang nhìn thì thấy một người con gái có gương mặc xinh đẹp trắng trẻo nhưng lạnh băng khiến người đối diện phải rét lạnh những đường cong cơ thể hoàn mỹ cộng thêm mái tóc dài làm lộ lên sự gợi cảm khó cưỡng , trên đôi tay đó là một con chó lông sù màu xám trắng rất dễ thương.

- Nguyệt Hoa , Lang tinh hai ngươi theo tới đây làm gì. Thình Kân đau đầu xoa tay lên thái dương.

- Thì theo ngươi ngao du để biết thế giới rộng lớn, có thêm ta với tiểu Lang cũng là trợ thủ to lớn trên con đường trừ tà diệt yêu của ngươi rồi còn gì nữa. Nguyệt Hoa dùng vẻ mặt lạnh lùng nhìn Thình Kân

Con chó nằm trên đôi tay trước ngực của Nguyệt Hoa cũng dơ ngón chân lên biểu thị tán đồng với lời nói của Nguyệt Hoa.

- Uầy uầy uầy , trợ thủ hay báo thủ , mà thôi ô sờ kê đã quyết định thì đi thôi chúng ta sẽ ngao du khắo thiên hạ ăn những món ngon chưa từng ăn . Thình Kân cầm đầu đi xuống núi.

- Lên đường. Cả bọn đồng thanh hò reo.

*****

Trời bắt đầu về tối , Thình Kân đi đường cũng đã hơn nữa ngày bọn Nguyệt Hoa cũng đã chui vào "Quan quỷ thủ" để nghỉ ngơi, việc đi vào ban ngày làm đám yêu ma tốn linh lực nhiều hơn với lại hiện tại cũng chưa đến lúc cần đến chúng nên Thình Kân cho cả bọn vào đó để tu luyện.

- Trời sắp tối rồi cũng nên kiếm chổ nào đó để nghĩ ngơi, mấy củ khoai sư phụ đưa cho cũng hết rồi, haizzzzzz . Thình Kân lẩm bẩm 

- Có ngôi làng phía trước kìa ghé thử xem sao. Nguyệt Hoa xuất hiện bên cạnh Thình Kân rồi bảo.

- Ghé qua xem sao. Thình Kân gật đầu đồng ý

  Làng Ông Thương

Tấm bảng to ngay trước đầu đường đập vào mắt hai người làm chú ý đến Thình Kân nhìn sang Nguyệt Hoa hỏi :

- Biết ông Thương không.

- ???? Thương nào. Nguyệt Hoa nhìn sang Thình Kân khó hiểu.

- Thương cho tấm thân cơ hàn, ngùi lặng nhìn con đò sang ngang....

Thình Kân chưa hết câu hát đã bị Nguyệt Hoa đập cho phát nhào đầu về phía trước.

- Thằng Thần kinh này lo kiếm chổ để nghỉ ngơi đi kìa.

- Uây daaa đùa tí , đùa tí . Thình Kân xoa cái mông của mình

Cả hai đi vào làng nhưng vừa đi được lúc thì thấy đám đông đang tụ tập trước một ngôi nhà to lớn , công trước được làm từ gỗ được điêu khắc rất đẹp mắt trong nhà được thiết kế theo kiểu địa chủ phong kiến ngày xưa trông rất đẹp mắt. Nhìn sơ qua cũng biết chủ nhà này thuộc dạng có tiền nhất nhì ở cái làng này.

Với bản tính hiếu kỳ của mình thì Thình Kân liền nhảy vào hỏi người đàn ông bên cạnh.

- Có chuyện gì mà đông vui vậy chú.

- Ông lý trưởng mới mời được một đạo sĩ về trừ ma , nghe đâu ông đạo sĩ này nỗi tiếng lắm không phải ai cũng mời được đâu, dễ gì gặp được cảnh trừ tà nên dân làng kéo lại đây xem. Ổng không quay đầu vẫn nhìn vào trong mà trả lời.

Thình Kân giật mình trầm mặt suy nghỉ gì đó, rồi chạy đến Nguyệt Hoa mặt hớn hở, nháy mắt với Nguyệt Hoa.

- Có chổ nghỉ ngơi rồi hơi bị tốt đấy.

Nhìn vẻ mặt đó Nguyệt Hoa bỗng thấy lạnh sống lưng lườm lườm hắn rồi đáp.

- Nhìn mặt ngươi nguy hiểm vậy .

- Thật đi theo ta. Thìn Kân kéo Nguyệt Hoa chăn vào dòng người chui lột vào bên trong.

Xuất hiện trước mặt hai người là cảnh tượng rất bắt mắt, phía trước là một tế đàn trừ tà rất công phu trên bàn bày những tờ tiền giấy cộng thêm những đồ cúng linh tinh xung quanh ngôi nhà được dáng rất nhiều bùa chú hành tráng, bên cạnh bàn là một thau máu chó mực cộng thêm thau nếp tròn chỉnh. Dưới góc nhìn của mọi người thì cho rằng đây là cách bày trí tế đàn bắt ma lợi hại nhưng trong mắt Thình Kân thì giống như múa rìu qua mắt thợ không đáng để mắt.

Phía trước bàn lể là một người đàn ông trung niên với vóng dáng mập mập mặt lên bộ đồ đạo sĩ trong rất hài hước, khuôn mặt như mặt chuột cộng thêm thái đạo vên váo rất bố láo làm Thình Kân muốn chạy đến vả cho vài cái.

- Ngươi thấy thế nào. Thình Kân hỏi Nguyệt Hoa

- Thiểu năng. Nguyệt Hoa lạnh lùng đáp

- Đúng !!! Rất đáng để lợi dụng kaka. Thình Kân mĩm cười rất nguy hiểm.

- Trong phía ngôi nhà thoát ra mùi âm khí rất nặng nề, e rằng lão đạo sĩ đó khó lòng làm nên chuyện nếu làm bậy bạ sợ cái mạng nhỏ của ông ta còn không giữ được. Vẫn khuôn mặt lạnh lùng đó của Nguyệt Nga lên tiếng.

- Bộ ngươi định cướp miếng ăn của hắn hả. Nguyệt Hoa khinh bỉ nhìn Thình Kân.

- Hehe không phải chỉ là hổ trợ hắn thôi, nhưng ai lại hổ trợ không công đâu . Thình Kân cười rất âm hiểm rồi vội lao vào phía trong nhà.

Nguyệt Hoa lắc đầu cũng thầm mắng " Khứa ni lại quậy tung ngôi nhà này lên cho xem ".

Lão đạo sĩ đang ngồi nói chuyện với chủ nhà quanh căng phòng toàn người thân của chủ nhà cộng thêm một ít nô bộc đang chăm chú nghe lão phân chia công việc thì thình lình ở đâu một bóng đen chạy tới rồi khom người trước lão làm lão giật cả mình, chưa định hình chuyện gì thì bóng đen đó lên tiếng làm mặt mày lão quay cuồng.

- Bái kiến sư phụ đệ tử đến trễ mong sư không trách phạt.

Cả phòng giật mình ngơ ngác nhìn về phía bóng đen vừa mới vào phòng, là một thanh niên có vóc dáng cao ráo cộng với khuôn mặt khá đẹp trai với bộ đồ đạo sĩ trắng đen khác với lão đạo sĩ trong nhà . Ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì cả phòng quay đầu nhìn phía đạo sĩ làm ông không hiểu chuyện gì cũng phải đỏ cả mặt. Định lên tiếng chối bỏ rồi đuổi đầu Thình Kân ra ngoài thì thấy nó đã đi đến trước mặt đưa tấm bùa ra trước mặt lão rồi nói:

- Tấm bùa sư phụ dặn con lấy , con đã mang nó đến đây.

Lão ngơ ngác lần 2 nhìn vào lá bùa thì lão bỗng giật mình đứng hình vài giây rồi nhanh trí đỡ lấy lá bùa với bộ dạng cẩn thận lão âu yếm một hồi rồi bỏ vội vào áo , hành động của lão làm cả phòng giật mình tò mò lá bùa đó là gì mà lão phải gấp rút đến vậy.

Lão nhìn thanh niên trước mặt bắt đầu có chút gì đó sợ sệt . Phải biết rằng lá bùa thanh niên trước mặt đưa cho lão là một lá bùa hộ mệnh cao cấp mà chính lão chỉ được nhìn qua, chứ chưa bao giờ được chạm tới , những người sỡ hữu lá bùa đó chỉ toàn thứ dữ hoặc những đại gia vung tiền đấu giá mới có được nó. Chàng thanh niên trước mắt chắc là một đệ tử trọng tâm của một ban phái lớn mới dễ dàng dùng nó như phá gia chi tử vậy, nhưng với danh phận như vậy thì chỉ cần nói ra thôi là lão cũng tự nguyện quỳ dưới chân rồi đâu cần phải gọi lão là sư phụ, chắc là có uẩn khúc gì trong đó. Lão xoá tan đi những khó hiểu trong lòng vội trả lời vì không biết thân phận thật sự của thanh niên này, nên không dám đắt tội .

- À ..  sư phụ chào đệ tử. Lão vội cúi đầu chào Thình Kân.

Hành động của lão đạo sĩ làm cả phòng giật mình ngạc nhiên, chợt lão thấy sai sai ở đâu lão vội đứng thẳng lưng khuôn mặt đỏ lên ngại ngùng vì hành động vô tri của mình , lão vội nhìn sung quanh rồi chỉnh lại tư thế giải thích.

- Đã đến rồi thì qua bên kia ngồi đi, xin giới thiệu với mọi người đây là đệ tử của tui nó đến hơi trễ mọi người thông cảm.

Lão quay về phía mọi người giới thiệu Thình Kân, Thấy hành động của lão Thình Kân cười khoái chí trong lòng nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh lão.

Trời bắt đầu về khuya và tiếng gió gào thét lên từng đợt làm khuôn cảnh đáng sợ và ma mị hơn bao giờ hết.

****

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play