Phương nam vốn nhiều sông ngòi, nơi này lại cách Cửu Phương Tông không xa, là miền đất lành thu hút nhiều yêu ma quỷ quái, thủy yêu này chỉ là một trong số đó.
Minh Tu Nghệ dùng dây leo trói thủy yêu lại dưới đất, thủy yêu rời khỏi nước chẳng khác nào cá mắc cạn, tuy bị trói chặt nhưng vẫn liều mạng giãy đành đạch, nhưng càng lúc giãy càng yếu, trông có vẻ khá đáng thương.
Thấy thủy yêu đã bị khống chế triệt để, Cảnh Triệt bèn rút kiếm về rồi tỏ vẻ ghét bỏ nói: "Úi, buồn nôn quá, máu của nó là bùn à?"
Việt Ký Vọng cũng thu kiếm lại, gã vốn chai lì nên chẳng có khái niệm dơ sạch là gì, liếc thấy trên kiếm dính "bùn" thì phất tay một cái, dùng tay áo như giẻ lau kiếm để lau đi vết "bùn".
Mặt Cảnh Triệt và Minh Tu Nghệ tái mét, cả hai không hẹn mà cùng lùi ra sau để tránh xa kẻ nọ.
"Màu mè." Việt Ký Vọng liếc hai người một cái.
"Đã ra ngoài tôi luyện mà còn kiểu cách này nọ, làm thiếu gia ấy hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT